Editor: Puck
Khí nóng bốc lên trong ao thuốc, Ôn Noãn chịu nhịn đau đớn giống như da thịt bị ngàn vạn châm đâm vào lẳng lặng ngồi ngay ngắn trong đó tĩnh tọa. Sau hai canh giờ, tròng mắt nàng hé mở cổ tay nổi lên mặt nước, con rắn nhỏ màu xanh lục vẫn luôn một mực chơi đùa bơi lội bên cạnh nàng lập tức quấn quanh lên, răng nhọn đâm sâu vào trong mạch ở cổ tay nàng. Chân mày nàng căng thẳng, mồ hôi rơi như mưa trên khuôn mặt tái nhợt, đợi đến khi quanh thân con rắn nhỏ này đỏ bừng thì nàng mới khẽ nhúc nhích tay, con rắn nhỏ lập tức thả cổ tay nàng ra vòng quanh cổ tay nàng không nhúc nhích mà ngủ thật say, giống như một bộ vòng tay màu máu thượng hạng đeo trên cổ tay trắng như tuyết của nàng, đỏ trắng giao thoa, đẹp lóa mắt.
Nàng tung người lên từ trong nước, đi tới trước gương đồng sát đất cao ngang người soi, thấy chấm đỏ trên người đã không có khuynh hướng tràn ra nữa, đáy mắt mệt mỏi cuối cùng dâng lên ý cười nhẹ, không uổng công nàng chịu khổ mấy ngày liên tiếp, thuốc tắm này và độc rắn điều trị cuối cùng cũng có kết quả.
“Các chủ.”
Nàng mới vừa thay quần áo ra đi ra khỏi gian phòng đã thấy Huyền Nguyệt chẳng biết từ khi nào chờ đợi ở bên ngoài, vẻ mặt xuất hiện dáng vẻ muốn lại lại thôi rất thường xuyên trong mấy ngày nay, nàng hơi nhức đầu vuốt gáy, “Nói đi, hắn lại làm ra chuyện hoang đường gì.”
“Bẩm báo Các chủ, Hoan Hoan nàng ấy, hái quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-phi-luoi-co-doc/1565497/quyen-2-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.