Chỉ có điều, khi nhìn thấy Phượng Dục Minh cởi hết ngồi trong thùng tắm, khi nàng từ từ lau rửa thân thể cho hắn, trong đầu nàng bất giác lại nghĩ tới lời Vân Phi Thành nói –– Hai người thành thân đã hơn một năm, cho tới bây giờ còn chưa viên phòng! Với tính tình này của hắn, muội cảm thấy nửa đời sau còn có khả năng động phòng sao? Chẳng lẽ muội thật sự không tính toán làm một nữ nhân thứ thiệt, muốn sinh dưỡng hài tử thuộc về mình?
Sinh dưỡng hài tử của mình, chờ lớn tuổi ngậm kẹo đùa cháu, sao nàng không nghĩ tới? Nhưng mà, mấu chốt là người trước mắt này...
“Ái phi?” Bàn tay vẫn thấm nước cầm cánh tay của nàng, Quý Du Nhiên hồi hồn, phát hiện cặp mắt to sáng trong suốt của Phượng Dục Minh chớp cũng không chớp nhìn nàng.
Lập tức biết mình thất thần rồi, nàng vội vã cười nói: “Vương gia, thế nào? Còn muốn chà lưng cho chàng sao?”
“Thôi, bổn Vương ngâm đủ rồi, nàng để bổn Vương đứng lên đi!”
“Được.”
Vội vàng đặt khăn lông ướt sang một bên, Phượng Dục Minh liền tự động đứng dậy.
Kèm với một tiếng rào, khi Quý Du Nhiên quay đầu lại, đã nhìn thấy thân thể trần truồng của hắn. Hơn nữa, có chết hay không, hai người là mặt đối mặt!
Bỗng chốc con mắt quét qua bộ phận có cấu tạo hoàn toàn bất đồng với cơ thể nàng, trong đầu Quý Du Nhiên lập tức trống không rồi, trái tim thình thịch nhảy loạn lên.
“Ah, ái phi, sao mặt nàng đỏ vậy?” Không biết xảy ra chuyện gì, Phượng Dục Minh còn rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-phi-chuyen-sung-cua-vuong-gia-ngoc/1512316/quyen-2-chuong-8-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.