Editor: Puck -
Vài ngày sau, chuyện xưa về Quý Bá còn chưa kết thúc, trong Kinh thành lại bộc phát ra một bát quái lớn siêu cấp ––
Năm nào tháng nào ngày nào, Thái tử điện hạ của bọn họ đồng ý lời mời tiến đến dịch quán của Thái tử nước Phong Lịch thăm hỏi. Hai người đánh cờ nói chuyện phiếm, càng tán gẫu càng vui mừng, hứng thú đến, bắt đầu nâng cốc nói cười. Thái tử nước Phong Lịch thậm chí còn gọi ái thiếp của mình ra ngoài mời rượu. Lần gọi này, lại có thể xảy ra vấn đề.
Uống đến say mèm, cũng không biết hai người uống hết bao nhiêu, cuối cùng Thái tử nước Phong Lịch dứt khoát lưu Thái tử Thiên triều Đại Lương ở lại dịch quán một đêm. Suốt đêm không nói chuyện, đợi đến sáng hôm sau, khi người hầu của Thái tử định đi vào phòng phục vụ hắn rửa mặt, lai phát hiện trong ngực Thái tử có một mỹ nhân người không mảnh vải che thân đang nằm. Mà mỹ nhân kia, nàng ta lại là ái thiếp của Thái tử nước Phong Lịch!
Lần này đã chọc phải tổ ong vò vẽ rồi. Khi phát hiện người mình hầu hạ không phải là Thái tử nhà mình, mỹ nhân choáng váng, phản ứng đầu tiên chính là khóc lớn không thôi. Thái tử nước Phong Lịch thấy thế cũng hào phóng, vung tay lên đưa mỹ nhân cho Thái tử Thiên triều Đại Lương.
Nghe thấy lời ấy, mỹ nhân lần nữa rơi lệ, nói thẳng mình sinh là người của Thái tử nước Phong Lịch thì chết cũng là quỷ của Thái tử nước Phong Lịch, sẽ không bao giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-phi-chuyen-sung-cua-vuong-gia-ngoc/1512312/quyen-2-chuong-7-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.