Editor: Puck -
Không nhịn được liếc mắt xem thường: “Ta mệt mỏi!”
“A, ái phi nàng mệt mỏi? Vậy được rồi, chúng ta trở về nghỉ ngơi đi!” Phượng Dục Minh vội vàng tới kéo nàng đi.
Đây không phải rõ ràng đuổi hắn đi sao? Vân Phi Thành buồn cười: Dật Vương gia này, thật đúng là coi hắn như cái đinh trong mắt! Mặc dù thái độ bây giờ với hắn tốt hơn một chút, nhưng tổng thể nhắc tới chỉ mạnh hơn người xa lạ một chút.
Ánh mắt u ám, đang định nói gì đó, Lý ma ma đột nhiên đi tới: “Vương phi, Trương thị phu nhân cầu kiến.”
“Trương thị? Đại di tỷ của Quý Tướng gia?” Vân Phi Thành cau mày, “Muội vẫn có lui tới với bà ta?”
“Bà ta còn có chỗ hữu dụng.” Quý Du Nhiên nháy nháy mắt với hắn.
Vân Phi Thành liền không hỏi thêm gì nữa, “Chuyện của nữ nhân tùy muội giày vò thế nào thì làm, về phần mấy nam nhân kia, cứ giao cho ta giải quyết đi!”
Mấy nam nhân? Quý Thúc, Thái tử? Không có người khác chứ? Quý Du Nhiên chớp chớp mắt mấy cái: “Huynh định giải quyết bọn họ như thế nào?”
[email protected]`l3q21y"d0n
“Đến lúc đó muội sẽ biết.” Vân Phi Thành thần thần bí bí nói.
Quý Du Nhiên không nói gì, chỉ có thể kêu người đưa hắn ra ngoài, thuận tiện đón Trương thị vào.
Vừa vào cửa, Trương thị đã lạnh mặt: “Du Nhiên, các ngươi không khỏi cũng quá cả gan làm loạn một chút rồi! Kia tốt xấu gì cũng là phụ thân mẫu thân của các ngươi!”
Quả nhiên, đến để giáo huấn nàng. Chỉ có điều, Quý Du Nhiên cũng cười lạnh trong lòng: Nữ nhân này có tư cách gì để dạy dỗ nàng? Chỉ bằng hiện giờ coi như họ đi lại gần?
Nhưng mà trên mặt lại bất đắc dĩ thở dài: “Haizzz, di nương, đây không phải là chuyện ta có thể quyết định! Những năm này, ca ca huynh ấy ở bên ngoài cũng chịu khổ rất nhiều, trở lại liền muốn nở mày nở mặt, ta cũng không ngăn cản được huynh ấy. Hơn nữa, ngay cả chuyện của chính ta còn không giúp được, nào biết huynh ấy lại làm ra chuyện như vậy?”
Lúc này Trương thị mới phát hiện ra trước mặt nàng ta bày hai cái rương lớn. Trong rương chứa vải bố, vài món y phục đã làm xong, còn có chút đồ vật lẻ tẻ. Lập tức giật mình trong lòng: “Ngươi đây là đang thu dọn đồ đạc sao?”
“A, không có! Đây không phải thấy thời tiết sẽ lập tức nóng lên rồi sao? Ý định của ta là nhân cơ hội làm vài món quần áo mùa hè cho Vương gia và đệ đệ của ta, tránh cho đến lúc đó quần áo ăn mặc theo mùa phải làm gấp gáp.” Hình như cho đến lúc này Quý Du Nhiên mới nhớ tới, vội vàng để cho người đóng rương lại.
Chỉ có điều, Trương thị đã phát hiện bên trong có vài miếng vải vóc không được tính là quá tốt, còn có vài bộ quần áo mềm mại xinh xắn đè phía dưới –– cái này, cũng không phải lấy ra làm quần áo cho hai người trong Vương phủ chứ? Huống chi, biểu hiện vừa rồi của nàng ta cũng hơi quá hoảng loạn.
Mặc dù Quý Du Nhiên rất nhanh đã khôi phục lại bình tĩnh, nhưng Trương thị đã âm thầm ghi nhớ trong lòng rồi, liền cũng cười nói: “Ta biết rõ ngươi bận rộn chuyện trong Vương phủ, nhưng Du Thành... Không, hiện giờ nên gọi là Vân Tướng rồi, hắn dù sao cũng là ca ca của ngươi. Chuyện này ngươi đi khuyên nhủ, hắn sẽ phải đổi chủ ý? Nếu không, nếu chuyện gây ra động tĩnh quá lớn, trên mặt phụ thân ngươi khó coi, thể diện của ngươi và Thái tử phi có thể tốt hơn chỗ nào?”
Nàng không phải đã sớm là người da mặt dày rồi sao? Ban đầu vì để đẩy nàng xuống khỏi vị trí Thái tử phi, bọn họ truyền tin tức phẩm hạnh nàng tồi tệ khắp nơi, để cho nàng hết lần này đến lần khác bị người trong đế đô cô lập, sau đó khi nàng bị hạ chỉ cho Phượng Dục Minh, lại bị không ít người chỉ chỉ chỏ chỏ. Ban đầu một chút thể diện của nàng bọn họ cũng không chú ý, bây giờ ngược lại kêu nàng giữ thể diện cho bọn họ? Quý Du Nhiên cảm thấy nàng chính là đang nghe một câu chuyện cười.
Hơi mím môi, nàng lạnh nhạt nói: “Di nương, chúng ta để chuyện này sang một bên đi! Bây giờ ca ca quyền cao chức trọng, đã không phải là người mà ta có thể quản được rồi.”
“Sao ngươi lại không quản được? Ngươi là thân muội muội của hắn! Không phải mọi người đều nói hắn vì ngươi mới trở về sao?” Trương thị vội nói.
Quý Du Nhiên thở dài một hơi, “Nói thì nói như vậy, nhưng mọi người cũng không phải không biết, hiện giờ bên cạnh huynh ấy còn một Thu Lam trưởng Công chúa sao?”
“A, cũng đúng.” Trương thị gật đầu, “Tuổi ca ngươi cũng không nhỏ, bây giờ lại được Công chúa nước Phong Lịch coi trọng, vậy khẳng định không thoát khỏi được rồi. Hơn nữa, ta thấy Công chúa này có tính khí lớn, lại ở trước mặt moi người hạ thể diện người ta, thậm chí ngay cả ngươi cũng không buông tha. Ta thấy, đợi sau khi nàng ta gả cho ca ca ngươi, cuộc sống của ca ca ngươi sẽ khổ sở rồi.”
“Còn không phải sao?” Quý Du Nhiên phẫn nộ nói, “Đều nói cưới nàng dâu quên mẫu thân, ta cảm thấy huynh ấy rất có thể cưới nàng dâu quên muội muội.”
“Cho nên, chúng ta muốn trước khi hắn còn chưa quên ngươi, để cho hắn làm chút chuyện giúp ngươi. Nếu không, đến lúc đó có một tẩu tử lợi hại đè bên trên, hắn đã có thể cái gì cũng không giúp được ngươi!”
Giúp nàng? Là giúp bọn họ chứ? Quý Du Nhiên bĩu môi.
Thấy nàng cúi đầu, Trương thị cho rằng đã thuyết phục được nàng, vội vàng lại định không ngừng cố gắng, nhưng Quý Du Nhiên lại đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt sâu kín nhìn bà ta, “Di nương, ngài thật sự muốn ở đây nói chuyện với ta đến lúc trời tối sao? Thật ra thì, trong lòng ta còn có một chuyện vẫn luôn băn khoăn có nên nói cho ngài biết không.”
“Chuyện gì?” Vừa thấy nét mặt của nàng, trong lòng Trương thị đã chực nhảy lên –– nhớ ngày đó, mỗi lần nàng cho bà biết chuyện về nữ nhi Du Quan của bà, nàng ta đều có dáng vẻ này!
“Ta nghe nói, Thái tử nước Phong Lịch không coi trọng Bình Cố.”
“Hả?” Trương thị không nhịn được khẽ kêu ra tiếng, ngay sau đó vội vàng che miệng lại, “Ngươi nói thật? Nhưng mà, hắn chướng mắt thì phải làm như thế nào? Đây là kết thân, Hoàng thượng cũng đã lựa chọn xong người rồi, hắn còn định kén cá chọn canh sao?”
“Theo lệ thường mà nói thì không thể. Nhưng mà, không phải ngài chưa từng nghe qua danh hiệu của vị Thái tử này. Người này, mặc dù tài năng xuất chúng, nhưng thoạt nhìn cà lơ phất phơ nói năng ngọt xớt, cũng mê rượu háo sắc, trong phủ đã sớm thu không ít mỹ nữ. Đối với người hắn thích, hắn có thể nâng người đó lên tận bầu trời, nhưng hắn không thích, nhìn hắn cũng không nhìn, mặc cho người khác đạp thành nhão nhoét. Bây giờ, Bình Cố lại không hợp khẩu vị của hắn, cho dù hiện giờ cái gì hắn cũng không nói, vui mừng hớn hở cưới Bình Cố về rồi, nhưng nếu như hắn trực tiếp nhét người vào trong lãnh cung, nhìn cũng không nhìn một cái, vậy có thể có ích lợi gì? Hòa thân là chuyện tốt gắn kết hai nước, nếu như Bình Cố không thể khiến cho hắn hài lòng, không thể sinh hạ nhất nam bán nữ, cuối cùng kết thân này có ích lợi gì? Trong lòng Hoàng thượng khẳng định cũng hiểu. Cho nên, ta nghe nói, bây giờ Hoàng thượng đã bắt đầu suy tính đổi người rồi.”
“Đổi ai?” Giọng Trương thị quả nhiên run lên.
Quý Du Nhiên buông tay: “Ta làm sao biết được? Bây giờ không phải còn chưa định xuống sao?”
Sắc máu trên mặt Trương thị bớt đi không ít, vội vàng túm lấy tay nàng nói: “Du Nhiên, ca ca ngơi không phải nói có giao hảo tốt với Thái tử nước Phong Lịch sao? Nếu không ngươi để cho hắn đi hỏi thăm một chút, xem Thái tử thích cô nương như thế nào?”
“Được, không thành vấn đề! Ta tiện thể để ca ca thuyết phục Thái tử chọn cô nương khuê tú nhà khác là được.” Quý Du Nhiên thẳng thắn gật đầu, “Chỉ có điều, khả năng này cần một khoảng thời gian, dù sao ca ca ta cũng là người bận rộn.”
“Ta hiểu, ta hiểu.” Trương thị vội vàng không ngừng gật đầu.
Lại nói đến đây, Quý Du Nhiên cũng sẽ không lãng phí miệng lưỡi với bà ta, cười tủm tỉm nói: “Hiện giờ, di nương ngài chính là nhanh đi về báo cho tiểu muội một tiếng, để cho muội ấy gần đây ru rú trong nhà, ngài tốt nhất tự canh chừng muội ấy thì hơn.”
“Được, ta sẽ đi!” Trương thị vội vàng đứng lên cáo từ.
Hiện giờ, đầy trong đầu bà đều là chuyện nữ nhi của mình có thể bị chọn là Công chúa hòa thân, sớm quên chút chuyện nhỏ lúc trước, liền vội vàng gấp gáp chạy ra ngoài.
Chờ ra khỏi Dật Vương phủ, trong một chiếc xe ngựa khác trên đường cái có một người nhảy ra, đương nhiên là tiểu Trương thị đã sớm chờ ở đây. Vào xe ngựa của bà ta, tiểu Trương thị vội vàng hỏi: “Tỷ tỷ, như thế nào? Nàng ta đồng ý chưa?”
“Ờ thì...” Lúc này Trương thị mới phát hiện mình trong lúc tình thế cấp bách, lại quên còn một chuyện chưa nói xong rồi!
Nhất thời mặt trắng bệch, “Chuyện này, Du Nhiên nói còn phải tốn chút thời gian, muội đừng vội, nàng ta đồng ý nói một chút với Du Thành rồi.”
“Có thật không?” Tiểu Trương thị đè thấp giọng hỏi.
Trương thị vội vàng gật đầu: “Dĩ nhiên! Ta đã sớm nói nha đầu này bây giờ nghe ta!” Rồi lại thò đầu ra ngoài ngó nghiêng một chút, “Muội muội, muội xem, bây giờ cũng không còn sớm, ta còn có chuyện, cũng nên trở về...”
“Được rồi, muội muội không quấy rầy tỷ tỷ nữa, tỷ đi thong thả.” Sắc mặt tiểu Trương thị thay đổi, mặt lạnh nhảy khỏi xe ngựa.
Trương thị hình như không phát hiện ra, vội vàng thúc giục phu xe nhanh trở về nhà một chút.
Dáng vẻ như vậy, thật sự có vẻ chạy trối chết.
Lạnh lùng nhìn xe ngựa càng chạy càng xa, mặt tiểu Trương thị chợt trầm xuống, nhéo khăn tay cười lạnh: “Tỷ tỷ, ngươi đúng là tỷ tỷ tốt của ta!”