“Đệ hiểu.” Tiểu Sơn vội vàng gật đầu, “Tỷ tỷ đừng nghĩ quá nhiều, đệ chỉ cảm khái một chút ở trong lòng mà thôi! Việc đời khó đoán, mỗi người đều có con đường phải đi của mình, tất cả hôm nay của đệ cũng phải dựa vào bản thân đệ đập nồi dìm thuyền * đổi lấy, bọn họ muốn lấy cũng được, cũng phải bằng tự bản thân đi tranh thủ, đệ sẽ tùy tiện đưa tay cho người khác!”
(*) nguyên gốc 破釜沉舟 Phá phủ trầm chu (Phá phủ trầm châu): đập nồi dìm thuyền; quyết đánh đến cùng (dựa theo tích: Hạng Vũ đem quân đi đánh Cự Lộc, sau khi qua sông thì dìm hết thuyền, đập vỡ nồi niêu để binh sĩ thấy không có đường lui, phải quyết tâm đánh thắng̀)
“Đệ hiểu là tốt rồi.” Sờ sờ đầu hắn, Quý Du Nhiên hài lòng gật đầu: Quả nhiên, đệ đệ nàng nhận này là chính xác. Hài tử này rất thông minh, cũng rất khéo léo, hiểu được nhìn sắc mặt người ta, nhưng cũng biết hiểu thế thái nhân tình, có thể mạnh hơn tiểu hài tử tồi vừa rồi.
Nghĩ tới nam hài phách lối cuồng vọng vừa rồi, Quý Du Nhiên lại nhướn mày, không cười được.
“Tỷ tỷ.” Lúc này, tiểu Sơn cũng lặng lẽ ngẩng đầu, “Khi đệ ở trong phòng bếp tán gẫu với Trương đại nương, die~nd a4nle^q u21ydo^n đại nương cũng nói đại nương từng gặp Quý Tướng rất nhiều lần, ở trong ngõ hẻm kia ở sau gánh hát nhỏ của tụi đệ!”
“Suỵt!” Quý Du Nhiên vội vàng làm thế tay giữ im lặng, “Nơi này tai vách mạch rừng, có lời gì chúng ta trở về rồi nói.”
“A.” Tiểu Sơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-phi-chuyen-sung-cua-vuong-gia-ngoc/1512268/quyen-1-chuong-64-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.