“Ai dám động đến ái phi của bổn Vương?”
Lúc này, Phượng Dục Minh cũng phát hiện không đúng quay trở lại. Thấy tình cảnh này, lập tức một phát nâng cổ áo tiểu nam hài lên ném hắn đi ra ngoài.
“Oa!”
Lần này thật sự chọc phải tổ ong vò vẽ. Tiểu nam hài bị ném trên đất, chắc do té đau đi, tiện thể lăn luôn một vòng, trực tiếp lăn lộn khóc rống.
Trong lúc nhất thời, người xung quanh đều xúm lại. Mà nhìn thấy có người tới, tiểu nam hài khóc đến càng lớn tiếng, lăn càng hăng hái, càng hấp dẫn nhiều người tới đây hơn...
Đầu Quý Du Nhiên lớn như cái đấu. Nhìn tình hình, chuyện này vẫn không thể bỏ qua rồi.
Phượng Dục Minh cũng là lần đầu tiên gặp phải người càn quấy như vậy, vung tay một cái rồi nói: “Ái phi nàng chờ đó, bổn Vương sẽ đi dạy dỗ hắn ngay bây giờ!”
Lời vừa dứt, đột nhiên nghe thấy một giọng nói quen thuộc gần trong gang tấc: “Hầu nhi, con đây là làm sao vậy?”
Lập tức giống như bị thuật định thân, thân thể Quý Du Nhiên đột nhiên cứng đờ, gần như không thể động đậy.
Nàng đứng ở nơi đó, nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc chen lấn trong đám người đi vào.
Mặc dù không khoác áo gấm, d1en d4nl 3q21y d0n trâm cài tóc trên đầu cũng là ngọc thạch bình thường không thể bình thường hơn, thế như phong cách nho nhã toàn thân, còn có khuôn mặt nàng nhìn hơn mười năm cũng không thay đổi.
Chỉ có điều, hôm nay trên gương mặt đó viết đầy yêu thương, cặp mắt gắn đầy tình cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-phi-chuyen-sung-cua-vuong-gia-ngoc/1512267/quyen-1-chuong-64-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.