“Ngươi im miệng!”
Phượng Dục Minh nghe vậy, vừa nói chân định chạy đi đuổi theo, Quý Du Nhiên lại đưa tay kéo hắn lại, “Vương gia đừng động, để cho nàng ta đi gọi đi.” Tốt nhất để cho người cả Kinh Thành cũng biết, như vậy mới tốt nhỉ!
“Nhưng mà...”
“Không sao. Kể cả nàng ta đưa chuyện đến trước mặt Hoàng tổ mẫu, chúng ta cũng đứng vững được gót chân, không sợ nàng ta vu cáo.”
“Cũng đúng!” Phượng Dục Minh suy nghĩ một chút, lập tức cười, “Ái phi nàng thật thông minh!”
Được hắn khen thông minh, Quý Du Nhiên ngượng ngùng trong lòng, vội vàng nói sang chuyện khác: “Vừa như thế, vậy chúng ta cũng thu dọn một chút, đi theo vào cung đi! Bên Hoàng tổ mẫu chắc chắn cũng cần chúng ta đi nói một chút.” Lại quay sang nhìn về phía tiểu Sơn mặt như trút được gánh nặng, “Đệ cũng đi cùng chúng ta vào cung chứ, có gan này hay không?”
“Có.” Tiểu Sơn lập tức gật đầu, trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn tràn đầy vẻ trịnh trọng.
Tốt! Đây chính là đệ đệ mà nàng muốn! Trong lòng Quý Du Nhiên khen lớn một tiếng, mọi người liền trở về phòng mình thay quần áo chải rồi, rồi thản nhiên ngồi lên xe ngựa đi đến bên chỗ Thái hậu.
Không cần phải nhiều lời, Thiên Ninh trưởng công chúa đã sớm đến rồi, đang che mặt ôm bụng nằm gối đầu lên đầu gối Thái hậu khóc lớn tiếng tố cáo. Nhìn thấy bọn họ đi vào, nàng ta lập tức giống như nhìn thấy quỷ nhảy dựng lên kêu to: “Chính là bọn họ! Mẫu hậu, hai người bọn họ hại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-phi-chuyen-sung-cua-vuong-gia-ngoc/1512259/quyen-1-chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.