Kể từ khi Lương Ôn Tú rời đi, Nhan Du Minh không có nơi nào để đi. Nói cách khác, sự việc của Lương Ôn Tú đã gây cho anh một cú sốc lớn. Anh không muốn số phận và kết cục của mình giống như vậy.
Nhan Du Minh đứng trước cửa phòng của Quý Đông Lai, không dám gõ cửa, anh muốn nói với hắn điều gì đó, nhưng lại không biết phải nói thế nào.
"Em đã đi đâu vậy?" Cánh cửa mở ra, Quý Đông Lai kéo anh vào phòng như thể hắn biết anh đang đứng ở cửa.
Người đàn ông áp thiếu niên lên cửa gỗ, thở hỗn hển hỏi anh: "Tôi hỏi em, em đi tìm cái tên họ Lương kia làm gì?"
"Làm sao anh biết?"
"Người ta nói, nơi này nhỏ như vậy, chuyện này đã sớm truyền ra, anh ta thích đàn ông...".
"Vậy thì sao."
"Anh ta có làm gì em không...".
Thiếu niên tiếp tục im lặng, người đàn ông tiến lại gần mặt anh, thiếu niên lùi về sau, Quý Đông Lai vươn tay níu lấy cổ áo của anh, dùng môi nhẹ nhàng cọ lên mặt, cằm, môi anh, hơi thở ấm áp phả vào mặt thiếu niên. Anh có phần đỏ mặt vì động tình, không biết nên tiến hay lùi.
"Anh ta có động vào em không, nói cho tôi biết...". Người đàn ông quay mặt lại, dùng đầu lưỡi liếm lên chiếc cổ trắng ngần của thiếu niên, hai tay nắm chặt lấy mái tóc mềm mại của thiếu niên, đem lưỡi ở sau vành tai anh ra sức liếm láp.
"Không, em không có cùng anh ta..." Thiếu niên quay lại run rẩy nói với người đàn ông.
Ngay cạnh cửa, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-nhu-thieu-dot/223986/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.