🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hôm đó, trời nóng đầy gió, cậu mặc chiếc áo khi dự đám cưới năm đó, ngồi trên ghế salon ngoài nhà chờ anh đến.

Cậu híp mắt, nhìn thấy từ xa một người đàn ông cao ráo, rám nắng dẫn theo một bé gái nhỏ nhắn đang nhảy nhót đi về phía cậu.

Anh đi đến trước mặt Lương Ôn Tú, cười ngượng ngùng, chỉ vào đứa trẻ bên cạnh, nói với Lương Ôn Tú: "Đây là con gái tôi, Tiếu Tiếu, nó cứ đòi muốn đi theo tôi."

"Không gặp ba năm, con gái của cậu đã lớn như vậy rồi." Lương Ôn Tú nói, đưa tay xoa đầu cô bé, cô bé thấy vậy cũng không giận, cô ôm lấy chân Lương Ôn Tú, muốn cậu ôm.

Lưu Đông Hải thấy vậy, liền chạy đến bên cạnh con gái bảo: "Không được, mau xuống đi con, Tiếu Tiếu, chú sức khỏe không tốt, con nặng như vậy, không ôm nổi con."

Cô bé oà vào người Lương Ôn Tú làm nũng: "Chú ơi, ôm."

Lương Ôn Tú cười, xoa má cô bé, nói: "Ừ, chú ôm được, chú ôm cháu nhé."

Lưu Đông Hải không còn cách nào khác đành phải để cô bé đi. Chắc lúc nãy đi mệt quá, không bao lâu Lưu Tiếu Tiếu ngủ thiếp đi trong vòng tay của Lương Ôn Tú.

Thấy con gái đã ngủ say, Lưu Đông Hải đưa con vào phòng, để con bé ngủ trên giường của Lương Ôn Tú.

Anh từ trong nhà bước ra, ngồi xuống bên cạnh Lương Ôn Tú.

Nhìn con đường trước nhà mình, Lương Ôn Tú bảo: "Tôi luôn nhớ rõ vào năm cha tôi qua đời. Tôi đứng ở ngã tư, nhìn thấy bộ dáng cậu đạp xe như điên

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-nhu-thieu-dot/223985/chuong-12.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nắng Như Thiêu Đốt
Chương 12
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.