11
Ngày hôm sau là một ngày nắng đẹp. Ta chỉ nghỉ ngơi trong phòng, đợi Từ Trạch Nhất tới.
Từ bữa trưa đến bữa tối, không một bóng người xuất hiện.
“Hắn chẳng quan tâm gì cả.” Ta thở dài, dùng đầu ngón tay vuốt ve những chấm đỏ trên cổ tay, dù sao thì đó cũng chỉ ngứa mà thôi.
“Cô nương, xin hãy kiên nhẫn. Hầu gia không phải là người chơi bời lêu lổng, ngài ấy còn có chức quan.”
“Ta hiểu mà.” Ta liếc nhìn nàng ấy rồi cầm tách trà lên nghịch.
Ngoài phòng, gã sai vặt của Hầu gia đi tới, ta nhìn phía sau hắn, không thấy Từ Trạch Nhất, nên không khỏi thất vọng.
“Cô nương, Hầu gia bảo ta tới hỏi xem cô nương đã khỏe hơn chưa.”
“Ta không sao.” Ta thì thầm.
“Nếu như cảm thấy không khỏe, thì nói cho ta biết, hoặc là mời cung y tới đây xem.”
“Ngươi trở về nói với Hầu gia rằng ta không sao.” Ta cực kỳ khách khí với hắn, sau đó nháy mắt với Thanh Ca: “Muội thay ta tiễn người đi.”
Thanh Ca gật đầu, lấy một miếng bạc trong hộp rồi dẫn hắn ra ngoài.
Khi quay lại, nàng mỉm cười nói: “Nghe nói ngài ấy đã hỏi mấy lang trung, vô cùng quan tâm đến bệnh tình của cô nương.”
“Vậy còn tiếp tục ngứa không?”
“Cô nương lại cảm thấy đáng giá rồi.”
“Lát nữa ta sẽ đến viện kia nhìn xem. Đã một ngày không thấy những cây mẫu đơn, không biết đã xảy ra chuyện gì.”
“Muội sẽ cùng cô nương đến đó ngay.” Thanh Ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-nhu-hoa-nhu-ngoc/3489376/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.