16
Đường Hiểu Uyển hẳn là không ngờ ta sẽ đến, bị dọa sợ, ngây ra một lát mới đứng dậy nghênh đón: “Hôm nay muội rảnh rỗi tới đây.”
“Ta làm chút bánh ngọt, đưa tới cho tỷ tỷ nếm thử, nhân tiện, cảm ơn ngày đó đã dặn dò gã sai vặt gọi ta chăm sóc mẫu đơn.”
“Những cây mẫu đơn kia thế nào rồi?”
“Không có gì trở ngại, qua vài ngày nữa là có thể nở hoa.”
Nàng cười yếu ớt gật đầu, nói: “Nha đầu đi ra ngoài, ta đi pha trà.” Rồi đứng dậy ra khỏi phòng.
Một tờ giấy mỏng từ làn váy của nàng rơi xuống, ta khom lưng nhặt lên, hoá ra là phiếu cầm đồ, vì giấu vào trong tay áo, tựa như một củ khoai lang nóng, đốt cháy cánh tay của ta, trong trong lòng ta lại mừng thầm.
Chốc lát, Đường Hiểu Uyển bưng trà tới: “Mời uống trà.”
“Tỷ tỷ đừng bận rộn vì ta, chúng ta nói chuyện một chút.”
Nàng ngồi đối diện ta, có vẻ hơi xấu hổ.
“Gần đây, nghe nói tỷ tỷ thân thể khó chịu, hiện tại có đỡ hơn chút nào không?”
“Chỉ là cảm mạo thôi, mấy ngày nay tốt hơn nhiều rồi.”
Mặc dù ta đang cười, nhưng trong dạ dày lại giống như bị túm lấy, chua xót dần dần trào cổ họng, nghĩ thầm Từ Trạch Nhất đối với nàng có lòng, chỉ cảm mạo một chút mà ngày ngày tới thăm dò.
Bên ngoài phòng, nha đầu đi vào bên cạnh nàng, nhìn thấy ta liền có chút cảnh giác.
Ta cũng không muốn ngồi lâu, đứng dậy nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-nhu-hoa-nhu-ngoc/3489377/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.