Tại bệnh viện đa khoa Tỉnh, khu hồi sức.
Trong phòng 203, người phụ nữ trung tuổi đang nhúng khăn lau mặt cho cô con gái đang nằm bất động.
Khoảng một tuần trước, con gái bà ấy tập võ rồi bị tai nạn, sau thăm khám thì kết quả mọi chỉ số đều ổn định, nhưng cô ấy vẫn chìm vào hôn mê sâu cả tuần nay.
Đôi mắt người mẹ trũng sâu do bao đêm thức trắng trông con, gương mặt hốc hác cùng mái tóc đã vài sợi bạc. Người đàn ông đi vào, tay ông xách một lồng cơm đưa cho vợ, ông ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, tay vuốt lên vầng trán vừa tháo băng của cô.
Trên góc trán có một vết sẹo do cú tai nạn vừa rồi.
Vừa trông con gái, ông vừa hỏi vợ.
“Nó vẫn không tiến triển gì hả em?”
Nghe chồng hỏi, người phụ nữ nghẹn ngào trả lời.
||||| Truyện đề cử: Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên (Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới) |||||
“Chưa anh ạ…Loan Châu…nó phải làm sao đây…”
“Đừng có khóc, con nó biết nó buồn, Loan Châu nó mạnh mẽ lắm, rồi nó sẽ tỉnh lại mà!”
Trong lúc hai người còn động viên an ủi nhau, chợt người đang nằm trên giường khẽ động tay, đôi mắt lờ mờ hé ra, rồi lại nhắm lại bởi ánh đèn làm chói mắt.
Giọng cô gái thều thào.
“M…mẹ ơi…”
Nghe tiếng con gái, hai vợ chồng vội vàng chạy lại, đôi mắt ngấn nước mà gọi tên con.
“Loan Châu, Loan Châu!”
“Trời ơi con tỉnh rồi…”
Tiếng người mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-nha-ho-ly/3544598/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.