Cùng lúc đó, tại chung cư gần tòa nhà thị chính.
Buổi chiều Nhiễm Dao đã tới, kéo theo chiếc vali to đùng. Sau khi xuống tàu cao tốc là cô tới đây ngay. Tống Tử Văn không có ở đây. Cũng may là cửa sổ thông gió có giấu một chiếc chìa khóa dự phòng, sau khi cô lấy xong thì mở cửa vào nhà.
Chỗ đặt chìa khóa dự phòng là do Tổng Tử Văn lần trước nói cho cô biết.
“Cục cưng, hoan nghênh tùy lúc tùy thời đến làm phiền.”
Lúc đó Nhiễm Dao vừa tức vừa lúng túng, giơ tay cho luôn một cái nắm đấm be bé, đôi má ửng đỏ, “Ai muốn đến làm phiền anh chứ? Thấy ghét.”
“Không làm phiền, phải bảo là... quấy rối mới đúng.”
“Anh!”
“Giận rồi sao?”
“Hứ!”
“Ngoan, đừng giận nữa.”
Không biết có phải là do anh là người đàn ông trưởng thành hay không mà khi Tống Tử Văn dỗ cô bằng cái giọng như vậy, trái tim thiếu nữ của Nhiễm Dao sẽ đập thình thịch không kìm lại được.
Nghỉ ngơi 15 phút, sau đó bắt đầu sắp xếp hành lý.
Lần này cô qua đây dự tính là ở đến khi khai giảng, tính ra cũng phải nửa tháng, vì vậy quần áo mang theo chất đầy cả vali.
Ting tong.
Tiếng tin nhắn wechat. Nhiễm Dao cầm điện thoại lên, mở ra. Trong nhóm chat, hai kẻ dở hơi Đàm Hi và Hàn Sóc đang làm loạn. Cô cũng vào tham gia cho có hội.
Cuộc trò chuyện này kéo dài tới tận hai mươi phút.
Nhiễm Dao ngẩng đầu lên nhìn đồng hồ treo trên tường, đúng 5 giờ, còn nửa tiếng nữa là Tống Tử Văn tan sở.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham/418593/chuong-681.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.