Đàm Hi và Lục Chinh chuẩn bị đi ra từ cửa sau, giữa đường bị người gọi lại.
“Đại sư Tỉnh?” Ánh mắt nhìn về đằng sau, hơi chững lại, mẹ con Lê Diệp và Cố Hoài Sâm cùng bước tới.
Cô tự nhiên quay qua nhìn người đàn ông bên cạnh, bờ môi mím chặt thành một đường cong, ánh mắt tối sầm.
“Cô nhóc, chúc mừng nhận giải.”
“Lời này ông đã nói trên sân khấu lúc nãy rồi.”
“Giải vàng rất xứng đáng.”
Đàm Hi cũng không giả vờ chối từ, mỉm cười vui vẻ, “Cũng phải cảm ơn ông thủ hạ lưu tình.”
“Tôi?” Tỉnh Tuần mặt tỉnh bơ.
“Chủ đề đấu vòng loại, tiêu chuẩn chấm điểm vòng chung kết, còn tất cả điểm số bị kéo xuống, tôi không lạ gì, đều là do ông làm ra chứ gì?”
Tỉnh Tuấn cười nhẹ, không phủ nhận, chỉ nói: “Hỏi kênh sao luôn có nước trong? Có nước trong vì luôn có nước từ đầu nguồn chảy đến.”
Đàm Hi tự hiểu.
“Nam Thần?” Ánh mắt dừng lại trên người Lục Chinh, Tỉnh Tuấn cười chế giễu.
Đàm Hi nắm chặt tay anh hơn, “Kiêm bạn trai.”
Không chút che giấu, thái độ rất phóng khoáng, khiến cho Tỉnh Tuần cười to sảng khoái, “Thật đúng là tuổi trẻ...”
Lê Diệp cười nhạt, nhìn Đàm Hi nói: “Chúc mừng.”
Đàm Hi cảm ơn.
Lục Chinh cúi chào: “Bà Cố.”
Lê Diệp không thấy lạ khi gặp anh, đang muốn mở miệng, nhưng lại bị con trai cướp lời: “Lâu rồi không gặp, Lục tổng.”
Hai người hàn huyên, trong sự bình tĩnh che giấu sự mãnh liệt.
Đến cả Tỉnh Tuấn cũng thấy không bình thường, Đàm Hi quả quyết cáo từ.
Cố Hoài Sâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham/418451/chuong-539.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.