Lúc bà chủ nhà nói, sắc mặt tuy không được tốt, nhưng không đến nổi lớn giọng mắng chửi. Nhiễm Dao nghĩ bụng, trong này chắc có công lao của Tống Tử Văn rồi.
Dẫu sao, chẳng có người đàn bà nào lại có thể tỏ ra đanh đá chua ngoa trước mặt người khác giới phong độ như thế cả.
Cũng không phải vì yêu thích, chỉ là sự xấu hổ bị phóng đại, thêm mấy phần dè dặt mà thôi.
Đây cũng chính là hiệu quả mà Tống Tử Văn muốn đạt được chăng?
Vì thế, từ đầu đến cuối anh đều nở nụ cười, rất lễ độ, dịu dàng hết mực.
“... Đến giờ, những cách chúng tôi có thể dùng cũng dùng rồi, chỉ riêng Cục Kiến thiết thành phố đã đi không dưới 5 lần, sau cùng chỉ còn để lại lời nhắn trong hòm thư của Thị trưởng. Nếu cả Thị trưởng cũng không không quản được, vậy thì thật sự là chúng tôi cũng không biết tìm ai nữa rồi.” Lời này nói ra có ý châm chọc, ám chỉ.
Tống Tử Văn là Trợ lý thị trưởng, nhân viên công chức, cũng nằm trong diện bị châm chọc, nhưng vẻ mặt anh không chút biến sắc, ánh mắt thản nhiên dứt khoát, ngược lại làm cho bà chủ nhà có chút áy náy.
“Tôi cũng không muốn vơ đũa cả nắm như vậy, anh... thì khác...”
“Không sao. Việc này chúng tôi sẽ cố gắng nhanh chóng giải quyết, nhiều nhất ba ngày, có thể có câu trả lời rõ ràng cho mọi người.”
Rời khỏi tiểu khu, ba người đi đến thẳng công trường gần đó.
“Mảnh đất này do tập đoàn Phong Lăng khai thác, tháng ba năm ngoái sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham/418377/chuong-465.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.