Những thứ này vẫn miễn cưỡng xem như bình thường, càng về sau, tài xế già càng nhiều, có nhiều bình luận bựa đến mức không dám nhìn.
“Xin kích thước. [Đa tình]”
“18 không?”
“Mạnh đến mức độ nào? Có thể giao lưu một chút, đích thân cảm thụ chứ?”
“Chủ thớt thích tư thế nào?”
“Nghe nói Poodle thích kiểu từ phía sau...”
“Hai người có chơi ** không?”
“...”
Đàm Hi che mặt, vứt điện thoại đi, vùi đầu vào trong chăn, giống một con đà điểu, “Đúng là điên mà...”
Cùng với số lượng người theo dõi bài viết càng ngày càng nhiều, không đến nửa tiếng sau, bài viết đã được ghim lên top khu chuyên đề, còn được gắn dấu HOT.
“Sao lại có thể như thế chứ?” Vấn đề mà cô hỏi không một ai trả lời đúng mấu chốt, mà toàn xoay quanh phương diện “mạnh mẽ” phát biểu ý kiến, trọng điểm ở phía sau cơ mà các chế!
Đàm Hi không muốn xem tiếp nữa, thoát khỏi diễn đàn, cuộn người vào trong chăn. Cô cần thời gian bình tĩnh lại...
Cốc cốc...
“Hi Hi, bà vào nhé?”
Bà nội?
Sau đó, là âm thanh cửa phòng bị đẩy ra.
“Vẫn còn ngủ?”
“Không, tỉnh dậy từ lâu rồi ạ.” Cô ngồi dậy, mỉm cười với bà cụ.
“Bữa trưa xong rồi, mau thức dậy đi.”
“... Vâng.”
Ăn xong bữa trưa, Lục Chinh đi đến công ty, Đàm Hi rất tự giác vào nhà bếp rửa bát. Lúc đi ra, Đàm Thủy Tâm đã gọt xong táo đợi cô.
“Thử xem.”
Đàm Hi dùng tăm ghim lấy một miếng: “Ngọt.”
Nhưng, cô nhớ hình như trong nhà không có táo mà nhỉ...
“À, được gửi đến cùng với đống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham/418334/chuong-422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.