Hey, baby, cười giống như trước đó đó... No, no, no, không cần để lộ răng, đúng rồi! Chính là như vậy đấy, hơi mím môi lại, rồi hơi cong lên một chút thôi... tốt lắm! Hơi lơ đãng quay đầu lại, OK! Tuyệt lắm!”
Keven chụp nhanh liên tiếp mấy cái, sau đó ôm máy ảnh cúi đầu nhìn, độ cong trên môi càng lúc càng rõ rệt.
Nhiễm Dao đi đến bên cạnh, cười tự hào vô cùng: “Bé cưng nhà tôi khá đấy chứ?”
“Có phải là con cô đâu, cô đắc ý có tác dụng gì?”
«
»
“Nhưng mà nói thật nhé, cô bé này rất có cảm giác với ống kính, lại xinh xắn, trời sinh ra có thiên phú trong lĩnh vực này, có suy nghĩ đến việc gia nhập ngành này không?”
Nhiễm Dao thu lại nụ cười, “Anh nói thật hả? Không phải đùa đấy chứ?”
“Bây giờ tôi rất nghiêm túc”
“Vậy hết cách rồi”
“Tại sao?”
“Mẹ đứa bé sẽ không đồng ý đầu”
“Come on! Làm ngôi sao nhí có gì mà không tốt? Tin tôi đi, Hạ nhất định sẽ hot!”
“Anh dựa vào đâu mà đảm bảo như vậy?”
“Tình yêu à, hãy tin tưởng vào con mắt chuyên nghiệp, và cả năng lực thẩm mỹ hàng đầu trong làng thời trang của tôi nữa!” Keven đưa máy ảnh cho Nhiễm Dao, trên màn hình hiển thị Ngộ Hạ đứng giữa thảm cỏ, mặc bộ váy công chúa màu xanh da trời, khoảnh khắc ngoái đầu lại nhìn được máy ảnh ghi lại.
“Đã phát hiện ra chưa?” Đáy mắt Keven lóe lên một tia dịu dàng không mấy ăn khớp với ngoại hình thô lỗ của anh ta, “Khi cô bé cười dường như cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham-truyen-chu/3867397/chuong-1016.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.