Ai nói dê con không biết nổi nóng, ai nói Nhiễm Dao không bao giờ nổi giận chứ? Đó là khi chưa chạm đến giới hạn của cô, khi còn ở trong phạm vi có thể nín nhịn được. Nhưng một khi đã vượt quá giới hạn, cô sẽ không hề do dự giơ móng vuốt ra, bảo vệ tất cả những gì cô quan tâm.
Từng câu từng chữ rõ ràng đầu ra đấy, khiến cho Trương Hân Hoa không cách nào phản bác lại, “Tôi không cố ý làm vậy...”
“Chị đã gây nên chuyện thế rồi, giờ chỉ nói một câu không cố ý là muốn phủi sạch tất cả mọi chuyện hả? Chị không biết xấu hổ ư?”
“Cô Nhiễm, tôi biết bây giờ tâm trạng của cô đang rất kích động, nhưng tôi thực sự là không cố ý... Không ngờ cổ bé lại lao về phía trước mạnh như vậy, tôi nhất thời không khống chế được lực, cho nên mới...”
“Nghe ý chị thì là do chúng tôi sai đúng không?”
“... Tôi không nói như vậy, đừng có cắt cầu lấy nghĩa!”
Nhiễm Dao cười lạnh: “Tôi lớn thế này, từng gặp nhiều loại người không biết xấu hổ rồi, nhưng loại người không biết xấu hổ đến cực điểm như chị vẫn là lần đầu tiên tôi được chứng kiến đấy.”
Sắc mặt Trương Hân Hoa trầm xuống, trong đáy mắt lóe lên sự lúng túng. Cô ta đường đường là đại tiểu thư của bất động sản Hồng Vận, chưa bao giờ bị ai mắng như vậy cả!
Mất hết cả mặt mũi rồi!
“Cô nói thì cứ nói đi, dựa vào cái gì mà mắng người?”
Nhiễm Dao: “Bởi vì chị đáng bị ăn mắng!”
“Nói đi, rốt cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham-truyen-chu/3867398/chuong-1017.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.