Sau khi sống lại, Đàm Hi đã thay đổi tác phong ngông nghênh kiếp trước, cũng bắt đầu lên kế hoạch rõ ràng cho tương lai.
Dự định của cô có rất nhiều, cũng có cả trăm ngàn chuyện lạ lùng.
Nhưng lại không hề suy nghĩ đến việc đi lính.
Không liên quan đến có yêu nước hay không, cũng không dính dáng đến chủ nghĩa anh hùng.
Cô tự hỏi bản thân không phải là kiểu người ấy, nên không làm việc kia, chỉ đơn giản thế thôi.
“Bạn học Đàm, chuyện này có liên quan đến tương lai của cô, hãy suy nghĩ cẩn thận!” Ánh mắt ông Cát trầm xuống, giọng điệu nặng nề.
Cứ như đây là một việc vô cùng quan trọng, cần phải lựa chọn cẩn thận.
Liên quan đến tương lai...
Chỉ năm chữ đã bóp chặt vận mệnh của một sinh viên bình thường.
Thiếu niên thiếu nữ cỡ tuổi Đàm Hi đây, ai có thể gánh vác được sức nặng của tương lai chứ? Nhưng nếu người đứng ở đây hôm nay không phải là Đàm Hi, mà đổi thành một nữ sinh viên mới hơn 20 tuổi đơn thuần, chỉ sợ sẽ lún vào trong sự xoắn xuýt và buồn bực vô tận.
Phải biết rằng, một cơ hội như thế này, không phải ai cũng có dũng khí từ chối.
Dù sao điều mà Hứa Trạch và Tạ Từ họ cầu mong ước thấy, lúc này lại bày ra ngay trước mắt.
Buông thì tiếc, cầm lên lại không có tác dụng gì, người có tư tưởng nhỏ nhen một chút, cho dù không muốn, cũng sẽ không nỡ cho người khác.
Nhưng, người ông Cát đối mặt lại không phải một sinh viên bình thường, mà là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham-truyen-chu/3867275/chuong-894.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.