Lên máy bay đủ hết rồi, Hứa Trạch đóng cửa khoang lại, máy bay trực thăng cất cánh trong tiếng vang ầm åm.
Lục Chinh và Thời Cảnh đứng yên tại chỗ nhìn theo ba chiếc máy bay dần bay xa.
“Lão Lục, chúng ta làm thế này liệu có liều lĩnh quá không? Tuy rằng bọn họ đã được huấn luyện một thời gian, nhưng gà mờ thì rốt cuộc vẫn chỉ là gà mờ, sau có thể chống lại diều hâu được chứ?”
“Tiềm lực là phải khai quật ra mới có.”
“Nhưng nhát cuốc này của cậu cũng bổ hơi sầu rồi...”
“Gà mờ cũng có thể là chim ưng non, hiện tại đưa ra kết luận thì vẫn còn hơi sớm.” Thời Cảnh chắt lưỡi, “Tôi thì thấy cũng chỉ có đội bảy mới đáng để mắt một chút, hai đội khác hoặc nhiều hoặc ít chỉ có thể miễn cưỡng đối đầu mà thôi.”
Lục Chinh nhướng mày.
“Đội ba không biết dùng đầu óc, đội sáu khiếm khuyết về thực lực, nhìn tổng thể thì chỉ có đội bảy là phát triển cân đối, nhưng cũng tuyệt đối không phải đối thủ của lữ đoàn Tia Chớp đầu. Cậu không thấy lo lắng gì à?”
“Lo lắng gì chứ?” “Vợ cậu chứ gì nữa! Đó là tiểu ma vương đấy, đầu lĩnh gây họa, cậu để cô ấy tham gia mà không sợ sẽ quấy loạn cái nồi nước đục này lên à?”
Trong mắt Lục Chinh hiện lên ý cười, “Dù sao cũng đã đục ngầu rồi. Cô ấy thích nghịch thế nào thì cứ để cô ấy nghịch, trời sập xuống còn có tôi chống, sợ gì chứ?”
Alo! 110 à, ở đây có tên đồ tể bị điện, chuyển giết chó...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham-truyen-chu/3867246/chuong-865.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.