“Đội trưởng, cậu đang lầm bầm cái gì thế hả?” Hàn Sóc tò mò, ánh mắt lộ ra vẻ thăm dò.
Tạ Từ đứng ngay bên cạnh Hứa Trạch nên nghe rõ ràng hơn, lập tức đặt câu hỏi: “Cái gì thật hay
giả thế?”
Đàm Hi cũng nhìn về phía cậu ta.
Trên mặt Hứa Trạch không nên được sự trầm trọng: “Lúc trước nghe nói là bộ đội ở quân khu Tây Nam, tớ tưởng chỉ là lực lượng lục quân tác chiến bình thường thôi, ai dè lại điều động tới Lữ đoàn Tia Chớp.”
“Lữ đoàn Tia Chớp này lợi hại lắm à?” Nhiễm Dao thấp giọng dò hỏi.
Hứa Trạch cười khổ, đầu chỉ là lợi hại đâu chứ?
Lữ đoàn Tia Chớp là nhóm quân đội được số hóa có năng lực thực chiến mạnh nhất của quân khu Tây Nam.
“... Khác với bộ đội thường quy, lữ đoàn Tia Chớp am hiểu chiến đấu trên phương diện số hóa, không chỉ có bộ chỉ huy mặt đất mà còn có bộ chỉ huy trên không, lợi dụng máy bay do thám loại lớn cải tạo thành trung tâm chỉ huy, phối hợp với một tốp máy bay phụ trợ khác, hành tung xuất quỷ nhập thần.”
“Ý của cậu là... Bọn họ am hiểu sử dụng thiết bị công nghệ cao à?” Đàm Hi nhướng mày.
“Không chỉ có trang thiết bị tối tân mà nhân viên của bọn họ cũng toàn là nhân tài công nghệ cao.”
Từ Dương hít vào một ngụm khí lạnh: “Chơi lớn thế sao? Đổ bao nhiêu tiền vào đấy thế nhỉ?”
Tạ Từ nhìn cậu ta hừ lạnh một cái, thầm mắng cầu ngu ngốc: “Chỉ nhìn những thiết bị đó đã biết là xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham-truyen-chu/3867245/chuong-864.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.