Chỉ mỗi cô là có nửa chén cơm trắng và ly nước nhỏ như hôm qua.
Thì ra là vậy, cho cô ăn nhưng lại là cơm trắng. Nếu chỉ uống nước thì không chừng cô sẽ chết chắc, thế rồi cô cầm chén cơm lên ăn từ từ. Trong lúc ăn thì cô nhìn sang Cậu Hai bên cạnh. Cậu dù tay cầm đũa cầm chén nhưng hình như tâm trí để ở đâu rồi. Nói mới nhớ đến chuyện tối hôm qua là lòng cô gợn sóng.
Bữa cơm gia đình cứ vậy mà diễn ra trong yên lặng, phận con dâu như cô lại chả dám nói gì.
Sau khi ăn xong, cô lại đi vào phòng ngồi nghỉ. À phải rồi, cô rất thích viết ra những câu chuyện mà cô nghĩ. Dù sao cũng là lúc rảnh, nên cô kêu cái Sen lên dặn dò
''Sen ơi..Sen"
Ngay lập tức sau tiếng kêu, cái Sen khom khom người chạy vào
''Mợ cho gọi em"
''Ừm..em cho mợ hỏi nhà có giấy với mực không??"
Cái Sen nhìn cô gật đầu
''Dạ có, mợ muốn thì em sẽ lấy cho mợ".
Cô gật đầu, sau cái Sen chạy một mạch đi lấy giấy và mực
Sau khi có đủ giấy viết, cô ngồi lên ghế rồi bắt đầu viết từng chữ. Nét bút run run do lâu ngày cô không động tới viết. Cô ngồi lại, viết từng chút một mọi chuyện mà cô đã trải qua mấy ngày nay. Sở thích của cô cũng rất kì lạ, viết lại tất cả như nhớ về một kỉ niệm không mấy đẹp đẽ.
Trong lúc đang viết, Cậu Hai đi vào phòng rồi tiến lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cua-quy/3391297/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.