Xe dừng lại ở trước cổng một tòa nhà, Triệu Dịch Thần mở cửa bước xuống. Anh đến thăm ban em gái đang tham gia chương trình tuyển tú.
Bình thường các thực tập sinh sẽ không được ra ngoài cho đến khi chương trình kết thúc. Mọi người đều sẽ bị thu điện thoại, không cho tiếp xúc với internet để tập trung luyện tập.
Hôm qua chương trình nhân từ, quyết định cho thực tập sinh gọi điện thoại về cho người nhà thông báo sáng hôm nay có thể đến thăm.
Triệu Dịch Tranh bị ném vào trong đây suốt ngày phải luyện thanh rồi tập nhảy đến mệt nhừ cả người. Tuy từ nhỏ cô có học ba lê nhưng giọng hát thì đúng thật là một lời khó nói hết.
Triệu Dịch Tranh từ nhỏ đã được chiều chuộng nên có tật kén ăn. Đồ ăn ở trong canteen thực sự quá khó nuốt. Vì thực tập sinh cần phải khống chế cân nặng nên đồ ăn ở đó không phong phú.
Đối với người kén ăn như Triệu Dịch Tranh thì ngày nào cũng phải ăn những đồ nhạt nhẽo như thế quả là khóc không ra nước mắt. Cô thà về phòng lén lút úp mì ly còn ngon hơn.
Nên ngay khi biết tin ngày mai người nhà có thể đến thăm ban, Triệu Dịch Tranh biết ngay là cơ hội gặp mặt đồ ăn ngon của mình đến rồi.
Ninh Vân ngồi bên vừa gội đầu tắm rửa xong, còn đang lau mái tóc dài thấy Dịch Tranh cứ ngồi nhìn cái điện thoại mãi.
“Cậu sao thế? Không nhanh lên thì hết giờ lại bị tịch thu điện thoại.”
“À…Mình đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-ca-koi/3585784/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.