“Chủ tịch, người của chúng ta thông báo, đêm hôm qua Khương Văn đột nhiên phải vào bệnh viện cấp cứu. Tình trạng rất nguy kịch.”
Nghe lời trợ lý thông báo, Triệu Dịch Thần đang nhắm mắt nghỉ ngơi mở mắt ra hỏi lại.
“Nguyên nhân do đâu?”
“Nói rằng lo do giãn động mạch vành, nhồi máu cơ tim. Tạm thời có thể giữ lại một mạng.”
“Còn Khương Mạnh?”
“Anh ta đang vội quay về xử lý công việc trong tập đoàn. Đêm hôm qua cha con ông ta không biết đi đâu, đột nhiên giữa chừng Khương Mạnh hốt hoảng lái xe đưa Khương Văn vào bệnh viện. Còn cô của ngài đang ở bệnh viện túc trực.”
Triệu Dịch Thần gật đầu.
“Đã bắt được kẻ phá xe chưa?”
“Người đã bắt được, đang trên đường dẫn về. Ngài muốn tự mình thẩm tra hay giao cho cảnh sát?”
Triệu Dịch Thần cong môi, vô cảm nói.
“Dẫn về, tiếp đón cho chu đáo. Nhớ phải giữ hắn lành lặn để đưa đến gặp ông cậu của tôi.”
“Vâng.”
Trợ lý lập tức đáp lời. Anh ta âm thầm lạnh sống lưng. Mỗi khi vị chủ tịch này của anh ta trưng ra bộ mặt này thì chắc hẳn là có kẻ sắp gặp xui xẻo.
Trợ lý cầu nguyện, tốt nhất là Khương Văn cứ thế mà đi đời nhà ma luôn ở bệnh viện đi thì hơn. Nếu không để lọt vào tay đại ma vương này thì chỉ có nước sống không bằng chết.
Hai vị thiếu gia nhà họ Triệu này đáng sợ quá! Thật lòng mà nói, anh ta còn cảm thấy vị cậu hai nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-ca-koi/3585783/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.