"Anh nói anh yêu tôi?"
Ngoại trừ hoang đường, Điền Điềm không còn biết dùng từ gì để hình dung.
"Anh nói anh yêu tôi!"
Điền Điềm đẩy người trước mặt ra, đứng bật dậy, nhưng vì y đứng lên quá gấp, trước mắt cũng biến thành màu đen, đến hai chân cũng run rẩy.
"Anh sao lại... Anh sao lại có thể nói ra được câu này!" Điền Điềm cảm thấy hiện tại máu nóng toàn thân ngay lập tức dồn hết lên đầu, "Anh hoàn toàn là đang trốn tránh trách nhiệm!"
"Em đừng gấp, anh..."
"Tôi không muốn nghe, cũng không cần anh nói mấy lời ngọt ngào dối trá này để dụ dỗ tôi, anh nói chiếc nhẫn này của ai là của người đó sao, anh nói mua cho tôi thì muốn tôi tin sao? Tôi làm sao biết những gì anh nói là thật hay giả! Nếu như anh mua nó cho Đường Thước, bây giờ lại nói là cho tôi thì sao!" Điền Điềm hai mắt đỏ hoe trừng to, "Dựa vào cái gì mà tất cả những câu anh nói tôi đều phải tin? Thiệu Huy! Có phải anh nghĩ chỉ cần một câu giải thích của anh, tôi lập tức có thể tha thứ cho anh như anh muốn, sau đó sẽ lại cam tâm tình nguyện làm trâu làm ngựa cho anh?"
"Tám năm! Tôi ở bên anh đến tận tám năm! Trong tám năm đó anh có lần nào nói anh quan tâm tôi không?! Anh chỉ coi tôi là trợ lý của anh, anh từng đặt tôi vào vị trí người yêu một lần nào chưa?! Tất cả những ngày lễ trong tám năm nay, sinh nhật của người nhà anh, dù lớn hay nhỏ cũng chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nan-tu/1752638/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.