Điền Điềm không muốn thừa nhận, nhưng thực ra, vào lúc cất cặp nhẫn này vào hộc tủ, sâu trong tim y vẫn luôn ôm một tia hi vọng không thể nói ra.
Có lẽ, có lẽ sẽ có một ngày, Thiệu Huy có thể vô tình phát hiện ra chúng, cũng như phát hiện ra tâm ý của y.
Nhưng, khi cặp nhẫn này thật sự nằm trong tay Thiệu Huy, lại được hắn cầm đến trước mắt y, y lại cảm thấy tim mình hẫng một nhịp, cảm thấy như cả cơ thể đang được ngâm trong chén hoàng liên* nước đường, không nói được là ngọt nhiều hơn, hay là đắng nhiều hơn. (*Hoàng liên: một vị thuốc bắc cực kì đắng.)
"Anh... Sao anh lại tìm được nó?"
Điền Điềm nói hết câu, đôi mắt cũng cảm thấy chua chua, y đột nhiên cảm thấy thở không nổi, tất cả phẫn nộ khi nãy đều như một trái bong bóng bị đâm một nhát, khí từ bên trong bay hết ra ngoài, cả người đều khó chịu, từ trên xuống dưới đều không còn chút sức lực nào, y không nghĩ rằng, cũng không dám nghĩ rằng, tình cảm của y đối với Thiệu Huy, một ngày nào đó lại trở thành vũ khí đánh bại y.
Bởi vì y yêu người này, vì vậy y nên tha thứ cho hắn.
Bởi vì y yêu người này, y nhất định phải thỏa hiệp trước hắn.
Y thậm chí không có quyền từ chối, đối phương bước về phía trước, y sẽ ở phía sau chờ đợi, chỉ cần đối phương quay đầu lại, y sẽ lập tức nghênh tiếp.
Tại sao lại có thể như vậy?
Lẽ nào cả đời này y đều phải sống trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nan-tu/1752639/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.