Vạn lần Kỷ Thuận Mỹ cũng không ngờ sẽ gặp Cảnh Tiêu Niên ở nơi này.
Năm ấy sau khi tách ra, cứ gặp lại đứt quãng, Cảnh Tiêu Niên đi tìm nàng vài lần, nhưng sau đó nàng phiêu bạt không ngừng, cũng dần dần cắt đứt liên lạc.
Cuộc hôn nhân năm năm, ly biệt mười năm, hơn ba ngàn ngày đêm ở giữa thế nhưng nàng chưa bao giờ từng nhớ hắn. Chỉ ngẫu nhiên vào một khoảnh khắc nào đó hình như đã từng trải qua, sẽ đột nhiên thoáng qua trong đầu hình bóng hắn, sẽ giật mình nhớ tới một cuộc hôn nhân như thể bừng tỉnh lại đã cách một đời người. Đó cũng tựa như một khoảng trống rất lớn trong sinh mệnh, lâu dần, trong ký ức cũng khiến người ta có cảm giác không chân thật.
Năm đó, hắn đã nói hắn không hề muốn hại Kiều Y Khả, sau đó nàng cũng tin hắn. Cho nên khi hai người ly hôn rồi, hàng cũng không hận hắn. Rất nhiều lúc, nàng hận chính mình.
Cảnh Tiêu Niên chậm rãi đứng dậy, dừng trước mặt Kỷ Thuận Mỹ.
Vóc dáng hắn cao lớn, thân mình nàng nhỏ nhắn. Hắn hơi cúi đầu nhìn nàng, tình cảnh này, thật giống năm đó khi mới gặp.
Dù rong ruổi nhiều năm trên thương trường, tâm vững như bàn thạch, nhưng lúc này, lòng Cảnh Tiêu Niên ngập tràn chua xót, nhanh chóng biến hắn mềm mỏng lại thành một người đàn ông trung niên bình thường, trong lòng có chuyện xưa đau khổ.
Hai người nhìn nhau, nhất thời đều tự chìm đắm trong trăm mối cảm xúc ngổn ngang, ai cũng không mở miệng nói trước.
Vợ của Cảnh Tiêu Niên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-xua/649216/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.