🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Vừa đâm kim xuống, Lâm Hải Đường vừa rồi còn kiêu ngạo đã hét lên đau đớn.



Tôi trực tiếp đẩy cô ta, sau đó vò tóc rối tung, chớp chớp mắt, lại tát mình một cái, ui da, khỏi phải nói, có chút đau!



Sau đó, tôi xoay người khóc lóc chạy ra ngoài cáo trạng.



Kết quả tôi mới đi được vài bước đã nhìn thấy Tông Dã đi về phía tôi.



Tôi nhào vào lòng anh ta, bắt đầu diễn.



Tôi ấm ức nói: “Tông Dã, người ta hơi sợ… Cái cô Lâm kia sau khi tiến vào đã đe dọa em rời đi, đánh em mắng em, hu hu hu…”







Tông Dã tiện tay ôm tôi.



Để diễn cho chân thật, tôi thực sự đã vắt ra vài giọt nước mắt, rưng rưng nhìn Tông Dã.



Đóng vai trà xanh, ai mà không biết?



Nhưng không biết có phải ảo giác của tôi không, tôi luôn cảm thấy ánh mắt Tông Dã nhìn tôi như thoáng có ý cười.



Tôi nghe thấy lời trong lòng anh ta: “Khóc thật đáng thương, vợ sắp cưới của mình bị ức hiếp, mình sẽ đòi lại công bằng cho cô ấy.”



Tôi vô cùng đắc ý, trong lòng nghĩ: “Kỹ năng diễn xuất của mình thật tốt, đại ca này cũng bị lừa.”



Tôi thấy Tông Dã hơi cau mày.



Ngay sau đó Lâm Hải Đường cũng che mông chạy ra ngoài.



Cô ta cũng tới cáo trạng: “Anh Tông Dã, rõ ràng là cô ta đánh em!”



Tôi càng ấm ức hơn, khóc lóc kể lể: “Em không chạm vào cô ấy… Là cô ấy đòi đánh đòi giết, còn nói

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-vung/2966303/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nằm Vùng
Chương 7
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.