Cho dù Lâm Hải Đường ngụy trang tốt đến đâu, tôi vẫn có thể thấy sự thù địch từ trong đôi mắt cô ta.
Tôi mỉm cười, ôm cánh tay Tông Dã khoe khoang tình cảm.
Lâm Hải Đường khẽ cười nói: “Cô Lục, cô thật là… May mắn, nhờ xem mắt mà trở thành bạn gái của anh Tông Dã.”
Tôi cười nói: “Đúng vậy, ai bảo anh ấy yêu tôi từ cái nhìn đầu tiên chứ. Tôi và anh ấy là định mệnh.”
Quả nhiên, mặt Lâm Hải Đường lập tức cứng ngắc.
Hứ!
Đi đi, đừng làm trì hoãn việc nằm vùng của tôi.
Còn tôi nghe rõ tiếng lòng của Tông Dã: “Làm tốt lắm.”
Tất nhiên!
Khi tôi đi vệ sinh, Lâm Hải Đường cũng vào theo.
Nhìn qua đã biết Lâm Hải Đường tới vì tôi, cô ta cũng không làm bộ làm tịch mà hiên ngang nói: “Cô không xứng với anh Tông Dã, thức thời thì chủ động rời đi, nếu không, tôi sẽ xử đẹp cô.”
Tôi tiếp tục mỉm cười nói: “Cô có bản lĩnh thì đi uy hiếp Tông Dã đi, cô uy hiếp tôi làm gì? Muốn bóp quả hồng mềm sao? Nếu Tông Dã thật sự thích cô, cô đi đập chậu cướp bông đi, hà tất phải tới công kích tôi? Có điều Tông Dã thực sự không có hứng thú với cô.”
Vừa dứt lời, trong mắt Lâm Hải Đường hiện lên sự âm trầm cùng cổ quái: “Đồ đê tiện… Là cô không biết lượng sức, cứ chờ xem.” Nói xong, cô ta liền vung tay về phía vai tôi.
Tôi biết có điều không ổn nên sớm có phòng bị,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-vung/2966307/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.