Thời gian sau đó, tôi cố gắng thu thập chứng cứ, kế hoạch diễn ra vô cùng suôn sẻ.
Ngay cả cấp trên của tôi cũng rất ngạc nhiên về việc tôi thuận lợi như vậy, thậm chí còn cảm thấy… Có phải quá suôn sẻ rồi không, chẳng lẽ là âm mưu?
Đương nhiên tôi không thể nói đó là vì tôi có thuật đọc tâm nên mới dễ dàng lấy tin tức như vậy.
Cấp trên còn nhắc nhở tôi: “Cô phải cẩn thận với Tông Dã, người này tâm tư kín đáo, sâu không lường được.”
Tôi cũng biết đại ca phản diện không đơn giản, cho tới giờ, Tông Dã không hề hành xử như một phản diện, ngược lại tác phong làm việc tao nhã như một quý tộc. Người không biết rõ anh ta nhất định sẽ cho rằng anh ta hoàn hảo như thiên thần.
Tôi đang cùng Tông Dã uống trà chiều trong vườn hoa thì đàn em của anh ta dẫn người vào.
Từ vẻ mặt và sự lạnh lùng đáng sợ toát ra từ người họ, tôi có linh cảm xấu.
Lý Tắc, đàn em thứ hai dưới trướng Tông Dã cung kính khom lưng chào anh ta.
“Đại ca, tụi em nghi ngờ có tay trong.”
Tôi gần như run tay khi rót trà, cũng may đã ổn định lại.
Tông Dã đeo mắt kính gọng vàng, khuôn mặt điềm tĩnh, nhưng ánh mắt lại toát ra vẻ sắc bén.
Giọng điệu anh ta hờ hững, giống như đang nói về thời tiết: “Ai? Có bằng chứng gì?”
Anh ta ngước lên nhìn tôi, ý bảo tôi về trước.
Tôi gật đầu, nhưng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-vung/2966301/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.