Bữa sáng dì giúp việc chuẩn bị khá nhiều món. Ngoài cháo, sữa, còn có bắp, trứng luộc và bánh mì sandwich kiểu Hồng Kông, hai người ăn thì có vẻ hơi nhiều.
Ôn Dạng vừa húp cháo vừa hỏi Phó Hành Chu: “Có nhiều quá không anh? Dì ấy đã ăn chưa?”
Phó Hành Chu đặt cốc cà phê xuống, đáp: “Dì ấy ăn rồi, em có thể mang một ít đến studio.”
Ôn Dạng liếc nhìn bắp và trứng gà các thứ: “Vậy cũng được, để em mang một ít đi.” Cô chống tay lên bàn nhìn Phó Hành Chu, “Lần sau anh dặn dì ấy đừng làm nhiều như vậy nữa.”
Phó Hành Chu đặt điện thoại xuống, khóe môi khẽ nhếch lên: “Được.”
Ôn Dạng mỉm cười, múc một thìa cháo.
Phó Hành Chu cầm lấy quả trứng luộc bóc vỏ rồi đặt vào đĩa của cô. Hôm nay anh mặc chiếc sơ mi sẫm màu, đeo đồng hồ màu đen, tay áo xắn lên để lộ đường nét cánh tay rắn rỏi. Trên yết hầu thấp thoáng dấu cắn không mấy rõ ràng, trông giống như vết mài nhẹ của răng.
Ăn sáng xong.
Ôn Dạng vào bếp lấy hộp giữ nhiệt, bỏ phần bắp còn lại vào đó rồi xách theo ra ngoài cùng Phó Hành Chu. Chiếc xe màu đen khởi động, Ôn Dạng ngồi ở ghế phụ, mái tóc được buộc gọn gàng bằng chiếc nơ bướm.
Màn hình điều khiển trung tâm báo có cuộc gọi đến.
Phó Hành Chu ấn nút nghe, bật loa ngoài, người gọi đến là Phó Bân 666 đó.
Anh ấy ở đầu bên kia đang ăn xíu mại, dùng tiếng Quảng Đông nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thu-hai-sau-khi-ket-hon/3714145/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.