Điện thoại của Ôn Dạng vừa đúng lúc đổ chuông, là tài xế xe công nghệ gọi đến. Ôn Dạng nhấc máy, tài xế bên kia đầu dây nói: “Chỗ cô hiện giờ đang tắc đường kinh khủng, tôi không vào đó đâu, hay cô đi bộ qua cầu vượt đi.”
Ôn Dạng ngẩng đầu nhìn thử, muốn đến cầu vượt còn phải đi một quãng xa. Cô nhìn dòng xe cộ như nước bên kia, quả thật hơi tắc đường một chút, nhưng cũng không đến mức không đi qua được, bèn nói: “Bác tài, tôi đi qua đó không tiện lắm, bác cứ từ từ mà lái, tôi không vội, tôi chờ bác ở đây.”
“Thế này mà không gọi là tắc hả? Cô có biết đoạn đèn xanh đèn đỏ phía trước kẹt xe thành kiểu gì không? Tôi không đi qua đó đâu, cô muốn đi thì tự mình leo lên cầu vượt đi.” Giọng điệu tài xế đã có phần không tốt.
Ôn Dạng nghe vậy thì trong lòng cũng có chút không vui. Lại thầm phản bác, dựa vào đâu chứ, cô cũng đâu phải là không muốn chờ đợi.
Phó Hành Chu liếc nhìn cô, cất giọng lành lạnh: “Bảo ông ta đừng tới nữa, cô muốn đi đâu?”
Ôn Dạng đang nghe điện thoại, nghe vậy liền ngước mắt nhìn về phía Phó Hành Chu, lúc này anh đang nhìn cô.
Ôn Dạng đang định trả lời Phó Hành Chu thì tài xế bên kia đầu dây đã cúp máy, buông lại một câu: “Vậy thì cô hủy chuyến đi.”
Còn chưa kịp nói thêm gì với tài xế, âm thanh tút tút đã vang lên, Ôn Dạng đành bỏ điện thoại xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thu-hai-sau-khi-ket-hon/3714119/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.