Lúc này Ôn Dạng mới hoàn hồn, thì ra phải đưa tiền boa, cô vội lấy điện thoại ra. Nhưng lúc ca sĩ cúi người xuống lại vô tình che đi mã QR, anh ta nói: “Anh trai này boa là được rồi, vui vẻ lên nhé, cô gái.”
Ôn Dạng sững người, nửa chừng mới gật đầu: “Anh hát hay lắm.”
“Cảm ơn đã khen.”
Ca sĩ đổi sang bàn khác, hát một bài hát mới.
Phó Hành Chu cất điện thoại đi, bưng phần bia còn lại uống một hơi cạn sạch rồi đặt cái ly xuống, đứng dậy hỏi Ôn Dạng: “Cô còn uống nữa không?”
Ôn Dạng nhìn động tác của anh, “Anh muốn đi rồi à?”
Phó Hành Chu gật đầu.
Ôn Dạng hiểu ra, cô chống tay lên mặt, đã hơi chuếch choáng: “Anh đi trước đi, tôi uống thêm chút nữa.”
“Ừ, chú ý an toàn.”
Ôn Dạng ừ một tiếng.
Chiếc xe limousine màu đen từ từ tiến đến, Phó Hành Chu đứng bên cạnh xe, cúi người nói gì đó với Tưởng Dược, Tưởng Dược gật đầu. Chiếc xe limousine màu đen phiên bản dài rời đi, theo sau đó là một chiếc taxi. Phó Hành Chu lên xe, chiếc taxi bắt đầu lăn bánh.
Vì ở gần đường nên Ôn Dạng nhìn thấy trên chiếc limousine màu đen kia ngoài biển số đại lục còn có biển số Hồng Kông, rất dễ nhận ra. Xem ra anh không nói dối, anh thường xuyên ở Hồng Kông, vậy tại sao Lê Mạn không đi Hồng Kông cùng anh? Môi trường bên đó cũng rất tốt.
Ôn Dạng dời tầm mắt, cầm chai bia lên uống.
Đêm càng khuya,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thu-hai-sau-khi-ket-hon/3714109/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.