Lê Mạn ngước mắt lườm Tần Mộc, Tần Mộc mỉm cười đeo kính râm vào, chậm rãi nhấp một ngụm cà phê: “Tên ông chủ kia là gì nhỉ, Trình Ngôn Vũ đúng không, tên nghe hay thật. Tôi thấy cậu ta có ý với cậu rồi đấy, trước giờ cậu vẫn luôn thu hút cánh đàn ông mà.”
Lê Mạn cũng buông con chó ra rồi uống một ngụm cà phê, không đáp lời Tần Mộc.
Chuyện này vốn dĩ là sự thật.
Ôn Dạng ngồi cách đó không xa nên nghe thấy hết.
“Tôi thấy ông chủ kia đối xử với cậu tốt đấy chứ, lúc che ô cho cậu chẳng buồn để ý đến vai mình đã ướt sũng.”
“Trình Ngôn Vũ đúng không, tên nghe hay thật, tôi thấy cậu ta có ý với cậu rồi đấy.”
Ôn Dạng không ngồi yên được nữa, cô nắm chặt cốc cà phê, xoay người đi ra ngoài. Động tác của cô không quá lớn, trong góc quán hình tam giác này cũng không tính là lộ liễu, nhưng bởi vì Tần Mộc đang ngồi nghiêng nên ánh mắt có thể nhìn thấy ở góc khuất kia có một người phụ nữ đứng dậy. Người phụ nữ kia đứng dậy khá vội vàng, hốc mắt ngấn lệ, tóc tai hơi rối loạn, trên gương mặt xinh đẹp toát lên vẻ yếu đuối mong manh.
Ra khỏi quán cà phê, Ôn Dạng hít một hơi thật sâu, nước mắt lăn dài trên mi, cô đeo khẩu trang đứng dưới ánh nắng mặt trời, trong lòng tràn ngập sự hoang mang và đau khổ. Điều đáng sợ hơn cả việc Trình Ngôn Vũ ngoại tình là anh rung động trước Lê Mạn. Tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thu-hai-sau-khi-ket-hon/3714105/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.