Việc thứ hai Ôn Dạng làm là gọi điện cho ban quản lý, phải rất lâu sau mới có người nhấc máy, cô giải thích tình hình, đối phương đáp: “Cô Ôn, cô xem thử cầu dao điện trong nhà có bị tắt không.”
Ôn Dạng đi đến chỗ công tơ điện tổng, mở đèn điện thoại xem, sau đó nói với đối phương, đối phương trả lời cô: “Xem ra là cầu dao tổng bị nhảy, phiền cô đợi một lát.”
“Đợi khoảng bao lâu?”
“Khoảng hai mươi phút.”
Ôn Dạng nói một câu phiền anh rồi cúp máy, sau đó cô trở lại phòng khách ngồi xuống ghế sofa, cả căn nhà đều tối om đến đáng sợ, cảnh tượng lửa bùng lên trong bếp cứ lặp đi lặp lại trong đầu cô.
Tít tít.
Trình Ngôn Vũ trả lời tin nhắn.
Trình Ngôn Vũ: [Anh đã gọi cho ban quản lý rồi, lát nữa anh về.]
Ôn Dạng yên tâm hơn một chút, trả lời anh: [Anh về nhanh lên.]
Trình Ngôn Vũ: [Được.]
Nhìn thấy tin nhắn, Ôn Dạng co người lại trên mép ghế sofa, yên lặng chờ đợi trong bóng tối. Cửa phòng ngủ mở toang, nhìn vào trong toàn là đồ đạc đen kịt, cô ôm chặt lấy hai tay, cứ như vậy chờ đợi.
Thời gian từng chút từng chút trôi qua.
Ban quản lý chưa đến, Trình Ngôn Vũ cũng chưa về, cô nhìn chằm chằm cửa ra vào, cửa sổ sát ban công hình như có thứ gì đó bay qua, Ôn Dạng căng thẳng, toàn thân cứng đờ.
Lúc chìm trong bóng tối thời gian luôn trôi qua rất chậm chạp, chậm đến mức hai chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thu-hai-sau-khi-ket-hon/3714097/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.