Hai chiếc xe đã đến dưới lầu khách sạn. 
Tưởng Thịnh Hòa và Lục Bách Thanh lên chiếc thứ nhất, chiếc xe sau đưa Lạc Kỳ và mấy người khác quay về khách sạn. 
"Tổng giám đốc Tưởng, đi đâu ạ?" Tài xế dò hỏi. 
Lục Bách Thanh tiếp lời, cố ý nói: "Quay về trường học," anh giả vờ nhìn đồng hồ đeo tay, "Còn chưa tan học tự học buổi tối, về cho bọn chúng thêm một chương kiểm tra." 
Tưởng Thịnh Hòa vốn đang chống trán nhắm mắt dưỡng thần, bị chọc tức nên men rượu cũng tan mất một nửa, mở mắt nhìn nghiêng Lục Bách Thanh, "Làm người một lần đi, bỏ qua cho học sinh của anh đi thôi." 
Anh dặn dò tài xế lái xe: "Đưa anh ấy về nhà." 
Lục Bách Thanh sống ở gần đây, đi xe chừng 15 phút. Hôm nay trời mưa, đường đi kẹt xe hơn bình thường, nửa giờ mới đưa anh ấy đến nơi. 
Trước khi xuống xe, Lục Bách Thanh mời anh: "Đến nhà chơi một lát nhé?" 
Tưởng Thịnh Hòa từ chối: "Hôm nay muộn quá rồi, lần sau đi." 
Lục Bách Thanh cảm giác hẳn không có lần sau, ký hợp đồng hạng mục xong, Tưởng Thịnh Hòa không cần đến nữa, chờ Lạc Kỳ kết hôn, anh càng không thể nào đến Thành phố Tô. 
Trên đường đi ngược về khách sạn, điện thoại di động của Tưởng Thịnh Hòa vang lên, là dãy số của trưởng bối tại Thượng Hải, chắc hẳn đã thay anh giải quyết chuyện công ty của ba Lạc Kỳ. 
Cuộc gọi được nghe máy, đối phương đi thẳng vào vấn đề: "Bác đã tìm người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thu-bay-yeu-tham-em/2672641/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.