Tưởng Thịnh Hòa quay lại phòng họp, nhìn tài liệu trên bàn phím máy tính một ánh mắt rồi mới ngồi xuống, tài liệu bị dịch chuyển, trước đó nút "T" không bị ngăn cản, hiện tại không nhìn thấy chữ này nữa.
Anh không khỏi bật cười, xem ra cô đã nhớ đến đến kiệt tác của mình.
Đặt điện thoại di động sang một bên, Tưởng Thịnh Hòa đeo mắt kính gọng vàng lên, rồi tiếp tục xem tài liệu như không có chuyện gì xảy ra.
Ba người bọn họ cũng đang giả vờ, kiềm chế bản thân không nhìn sang anh.
Dường như mọi chuyện trong phòng họp đều như bình thường.
Tưởng Thịnh Hòa lật vài tờ tài liệu, "Các cô thảo luận sao rồi?"
Thư ký Cư nhìn sang Lạc Kỳ, "Em nói trước đi."
Lạc Kỳ quen thuộc hạng mục này, biết tất cả khúc chiết ở bên trong, vừa rồi cô đã từ chỗ của Thư ký Cư mà biết ông chủ không hài lòng với mấy điều khoản nào rồi, nhưng không đoán được ông chủ dự định điều chỉnh ra sao.
"Ý tưởng của tôi không chín chắn lắm ạ."
Ánh mắt của Tưởng Thịnh Hòa nhìn sang, "Nói xem."
Trong lúc nhìn cô, anh không tự chủ nghĩ đến bức vẽ của cô ở trong tài liệu, cô tô tròng kính của anh đen bóng, hiện tại anh đeo mắt kính cận thị, có phải cô sẽ muốn dán một lớp màng ở trên tròng kính của anh hay không.
Lạc Kỳ lễ phép đối mặt với ông chủ hai giây, sau đó ánh mắt rơi thấp dưới tầm mắt của anh.
Tưởng Thịnh Hòa dời tầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thu-bay-yeu-tham-em/2672643/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.