Tịnh Lâm nói: "Tà ma còn chưa bị diệt sạch, hắn cũng không thể tỉnh lại. lúc này ngươi giữ hắn lại là vì cái gì?"
"Câu cuối cùng mới là vấn đề quan trọng, sao ngươi không hỏi." Thương Tễ cúi người, thả Tịnh Lâm xuống đất. Hắn quan sát mắt máu của Thù Nhiễm, "Huyết hải ở Huyền Dương thành đã rút lui, tốn công cả một đêm, hắn liền biến thành bộ dạng này. Ta thấy chuyện hắn phá bỏ được phong ấn rất cổ quái, muốn hỏi hắn mấy câu."
"Ngươi nghi ngờ hắn cũng là một quân cờ." Tịnh Lâm hỏi.
"Dùng từ này rất hay." Thương Tễ nói, "Chắc chắn trong lòng ngươi cũng đã nghi ngờ một người."
"Ta nghe tiểu quỷ kể chuyện bị cắt cổ họng, chỉ nghĩ tới một người." Ngón tay Tịnh Lâm loáng một cái, hiện ra một cái quạt giấy, y phất quạt phủi đi vết thương của Thù Nhiễm đã bị Tham Tương làm ô uế, nói, "Trong trời đất này người dùng quạt quả thực rất ít."
"Quá mức đặc thù rõ ràng, ngược lại dễ bề cho người khác bắt chước theo." Thương Tễ hướng Tịnh Lâm xòe bàn tay ra.
Tịnh Lâm nhìn lòng bàn tay hắn vẫn còn hoa văn cá chép, không khỏi sững sờ, hỏi: "Hả?"
Thương Tễ quơ quơ ngón tay, nói: "Ca ca ngươi không thần thông quảng đại như vậy, không thể bỗng dưng hóa ra vật thật. Cho ta mượn dao găm, ta giúp Thù Nhiễm róc chỗ da thịt bị dính tà khí."
Tịnh Lâm khoanh tay nói: "Chỉ sợ không phải không thể, mà là không muốn. Hóa vật dễ dàng bộc lộ hình dáng, nếu như ta thấy được bổn tướng của ngươi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thien/933537/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.