Việc nhờ Đông Dương giúp việc bếp núc bị Đại lão gia không nặng không nhẹ đẩy trở về, Tam gia dù tức giận cũng không thể trút giận ra ngoài. Tam nương thì lại càng thể hiện tính hẹp hòi, ngày nào cũng đến vườn rau lấy rau, hơn nữa vừa mở miệng là sai Đông Dương mang qua.
Dư thị vừa nghe thấy liền tạc mao, ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Này Tam thẩm, vườn rau nhà ta cũng chỉ có ngần ấy loại rau, cũng mời có một người làm công, bất quá nghe nói Tam gia là mời tới ba bốn người tới làm, như vậy tính ra có nhiều loại hiếm lạ hơn đi? Hôm nào đó ta cũng đi xem qua, mang chút loại hiếm lạ trở về cấp cho lão gia lão phu nhân dùng thử.” Nháy mắt, Tam nương xấu hổ, lại thấy nàng tiếp tục nói: “Chuyện này cũng không cần Vân Thanh Vân Xuân vội làm, ta thấy thím chân chưa có gãy, có thể tự mình đi được!”
Dư thị nói vậy, há lại không nghe ra được ý tứ? Trên mặt Tam nương cười gượng. Thấy Dịch Vân Khanh quay lai lập tức tìm lý do rời đi.
Dịch Vân Khanh thấy Tam thím vội vàng rời đi, quay đầu lại thấy Dư thị vẫn đang cười lạnh, liền hỏi Đông Dương đứng bên cạnh: “Đây là có chuyện gì?”
Đông Dương đem chuyện nói qua, Dư thị một bên cười lạnh: “Tính toán cũng giỏi thật a, cái gì cũng lấy vậy còn dám mở miệng nói Đông Dương đem qua, Lưu thị nàng tính làm gì nha?” Vừa nói vừa châm biếm: “Đều là tức phụ xuất thân thế gia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-the-cua-te-tuong/2537345/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.