Tạm thời không nói tới cô gái xinh đẹp này là ai, Đông Dương dùng xe ngựa đưa lão thái gia cùng toàn gia trở lại thôn, buổi tối cùng nhau ăn cơm, đợi tới sáng hôm sau Dịch Vân Khanh trở về, hôn sự này cũng không có xảy ra chuyện gì.
Ba ngày sau thì tân nương trở về lại mặt, sáng sớm ngày thứ tư, tân lang tân nương quay về nhà cũ bái kiến lão thái gia lão phu nhân, cũng muốn tới nhà bái phỏng đại lão gia một lát. Dư thị cũng đã sớm có chuẩn bị, nhưng khi nhìn thấy thiếu nữ xinh đẹp bước xuống từ chiếc xe ngựa đi phía sau, liền trực tiếp ngẩn người.
Vương Mẫn Mẫn xấu hổ, hai gò má ửng hồng, chậm rãi đi đến thi lễ: “Mẫn Mẫn kiến quá thân gia bá bá, bá mẫu.”
Dư thị cười hiền, một bên xoa tay làm cho nàng miễn lễ, một bên không tiếng động dùng mắt hỏi Vân Thục.
Vân Thục hiện lên một tia xấu hổ, thật tình mà nói, nàng cũng không biết tại sao vị tiểu muội này đi thăm người thân mà thế nào lại theo chân bọn họ a. “Đại bá mẫu, đây là tiểu muội của ta, khuê danh là Mẫn Mẫn, bởi vì đi thăm người thân cho nên thuận đường đi chung một đoạn ạ.”
“Nguyên lai là tiểu thư nhà thông gia.” Dư thị thiện ý cười, Vân Thục mang cô gia lại mặt, mặc dù có vị khách nhân ngoài ý muốn này, bất quá cũng không gây khó dễ gì cho vị cô gia lại mặt này.
Dư thị khoan dung làm cho Dịch Vân Thục cảm động,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-the-cua-te-tuong/2537347/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.