Sáng sớm Thư Ngọc cầm vải dệt do A Mỗ xe sợi đến cửa tiệm may Chu Ký. Ông chủ Chu vừa thấy Thư Ngọc, khuôn mặt tươi cười như đóa hoa cúc. 
“A Ngọc, bảng hiệu của Chu Ký nhờ cháu viết giúp chú Phúc nhé?” 
“Vâng ạ.” 
Ông chủ Chu đột nhiên mở to mắt ra vẻ thần bí: “Cho cháu xem thứ tốt.” 
Thư Ngọc hoài nghi đi theo sau ông chủ Chu vào phòng may. 
Bên trong còn có một cái phòng nhỏ, ở đó có một chiếc áo sườn xám màu xanh nhạt treo trên cái giá gỗ. 
Thư Ngọc tiến về phía trước, vuốt ve vải sa tanh bóng loáng của sườn xám, cô không che dấu được sự yêu thích trong mắt mình. 
Ông chủ Chu vui tươi hớn hở nói: “Thích không? Đây là chú Phúc đặc biệt may theo số đo của cháu, sinh nhật A Ngọc sắp đến rồi phải không?” 
“Cảm ơn chú Phúc.” Thư Ngọc cười rất tươi. 
“Cháu thử xem.” 
Thư Ngọc đi thẳng đến phòng thử đồ. 
Lúc Thư Ngọc ra khỏi phòng, ông chủ Chu liền tấm tắc khen ngợi: “Rất hợp với A Ngọc, áo này chỉ có cháu mặc mới đẹp như vậy.” 
Đây quả thật là chiếc sườn xám xinh đẹp hiếm thấy, vải vóc không phải từ những tiệm dệt bình thường, ngay cả màu sắc và hoa văn vừa nhìn thấy liền biết xuất phát từ các bậc thầy. Vải vóc mềm mại sát người càng lộ ra vòng eo nhỏ nhắn tinh tế lả lướt của cô. Cô thả bím tóc xuống, tiện tay lấy một cây trâm gỗ búi tóc lên, trong nháy mắt dáng vẻ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-ruc-ro/2408231/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.