“Nhất định phải thay ta hủy diệt nhân loại cùng dị năng giả, lập nên vương quốc tang thi chiếm lĩnh toàn bộ địa cầu, thống trị toàn thế……!”
Tiếng nói già nua khàn khàn đột nhiên im bặt.
Bàn tay tinh tế nhỏ xinh bỗng chốc xuyên thấu qua cái đầu hư thối tanh hôi, trong nháy mắt người đàn ông vô cùng kinh ngạc, phẫn nộ trợn to tròng mắt xám trắng, sọ não đã bị bóp nát, máu tươi trộn lẫn với óc văng khắp nơi.
Gần như chỉ vài giây, người đàn ông đã không còn tiếng động.
“Cmn, máu này thật thúi.” Tô Mê tràn đầy ghét bỏ phỉ nhổ.
Nhưng cho dù như vậy, mùi máu tươi dày đặc vẫn kích thích thần kinh mẫn cảm của cô, dục vọng giết chóc thị huyết vẫn tràn ngập mỗi một chỗ trong thân thể cô.
Tô Mê gắt gao nhíu mày, kiệt lực áp xuống cổ dục vọng mãnh liệt kia, tay cầm sọ não của người đàn ông kia cùng với thi thể của hắn giống như vứt rác trực tiếp ném đến góc tường.
Bốn phía khí lạnh bức người, che trời lấp đất trực diện mà đến, hơi thở âm trầm khủng bố, lặng yên không một tiếng động lan tỏa khắp nơi.
Tô Mê xé vải bố trắng trên người xoa xoa tay, toàn thân trần trụi lập tức đem vải bố trắng của một cổ thi thể khác gắt gao trùm lên người.
Lúc này, vị diện của Tô Mê đang đứng nghiễm nhiên chính là thời đại mạt thế tiến đến.
Không trung tối tăm đầy khói mù cùng mây đen dày đặc, mặt đất một mảnh hoang vu, hoa cỏ cây cối vốn dĩ rậm rạp, dần dần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-cam-duc-treu-khong-ngung/1660472/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.