Ma giới.
Trong cung điện tối tăm không nhìn thấy ánh mặt trời, Phượng Lan Nhi cả người xích quả hai tay hai chân bị Cam Ly cột bằng xiềng xích huyền thiết, nhốt trong lồng sắt.
Cam Ly cũng không hoàn toàn bạc đãi nàng ta, ngược lại còn cho ăn ngon uống tốt.
Ngắn ngủi mấy tháng, vốn dĩ dáng người mảnh khảnh hấp dẫn, lại bị Cam Ly nuôi thành béo phì gần hai trăm cân.
Lúc này, cửa sắt bị người từ bên ngoài mở ra, Cam Ly cầm một lưỡi dao hàn thiết chém sắt như chém bùn thản nhiên đi đến.
“Cam Ly, ngươi dám chạm vào một sợi tóc của ta, lão nương nhất định sẽ cho ngươi chết rất khó xem.”
Những lời này, Cam Ly đã nghe hơn một ngàn lần, nghe đến thuộc lòng.
Hắn chỉ mỉa mai cong môi, ngồi xổm xuống, ở trên người Phượng Lan Nhi không thể động đậy hung hăng xẻo xuống một khối thịt mới bỏ vào trong chén lưu li.
“A —— Cam Ly, lão nương chết cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi!”
Phượng Lan Nhi đau đến phát run, hốc mắt như muốn nứt ra nói với Cam Ly.
“Ta nếu là Phượng Diên, cho dù có thể tỉnh cũng sẽ không tỉnh lại, cái loại tra nam ghê tởm nữ nhân nào cũng có thể ngủ như ngươi, không xứng có được tình yêu, thật không hiểu lúc trước nữ nhân Phượng Diên kia, làm sao lại nguyện ý vì ngươi mà chết, quả thực chính là ngu ngốc có mắt không tròng.”
“Bang ——!”
Cam Ly hung hăng cho nàng ta một cái tát: “Bổn hộ pháp có tra, cũng không bằng uế vật bị biết bao nhiêu nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-cam-duc-treu-khong-ngung/1660471/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.