Phi Phi mắt mở lớn hết cỡ, đứng im bất động, không nói một lời nào, bỗng y quay đầu định bỏ chạy thì liền bị Lạc Kiều cản lại.
- Phi Phi đệ định đi đâu vậy ?
- Đệ muốn về nhà..đệ muốn về với Triệu thừa tướng...đệ muốn gặp a nương...
Phi Phi viền mắt lại đỏ ửng, y cố bám víu vào cánh tay Lạc Kiều, cả cơ thể không ngừng run lên. A Doãn nhìn thấy Phi Phi bị dọa sợ thì không cam lòng, khó chịu nhìn Hàn Phong.
- A nương, người lại dọa đệ ấy sợ rồi.
- Con đang đau lòng sao ?
- Người......
A Doãn không nói thèm nói chuyện với a nương của mình nữa mà trực tiếp đi đến nắm tay Phi Phi lôi đi. Hai người đi được một đoạn thì phía sau lại van lên tiếng cười vui vẻ. Phi Phi nghe tiếng cười đùa kia lại bất giác rùng mình.
- Đệ đừng để ý làm gì, họ là vậy, tuy đã lớn hết rồi nhưng lúc nào cũng như những đứa trẻ. Thích bầy trò này kia.
- Dọa chết đệ rồi.
- Đệ sẽ quen thôi. Đi. Ta dẫn đệ đến chỗ nghĩ ngơi của chúng ta.
Hai người cứ như vậy, vừa đi vừa trò chuyện, họ hình như đã quên rằng, phía sau họ, một đám người đang nhìn họ như muốn ăn tươi nuốt sống.
- Ngô Lãng....huynh thấy đứa bé đó thế nào ?
- Ta duyệt.
- Ta cũng vậy, A Doãn coi vậy cũng không uổn công ta sinh ra.
Họ cứ như vậy cùng nhau tiếng về cung của đám tiểu quỷ, mọi người cùng vào trong. Bên trong A Hạo đang bận rộn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-sung-sao-ta-khong-can/1477045/chuong-128.html