Sau hai ngày lên đường thì cuối cùng đoàn người rước dâu của Nam quốc đã đến nơi. Nhưng lại có chút trục trặc xảy ra, tân lang Long Thiết không thấy đâu cả.
Mọi người đều nhốn nháo đi tìm người, chỉ riêng Liên Thành và mọi người Nam quốc thì vẫn thư thả, ngồi đó uống trà nhìn đám nhỏ bận rộn tìm kiếm.
Tiểu Nha và Tiểu Hào nhanh chóng đem quà của Phi Phi và Lạc Kiều vào phòng. A Hạo có chút khẩn trương, cậu lo lắng anh xảy ra chuyện gì.
Nhưng mọi lo lắng kia của cậu và mọi người vừa mới chớm nở đã bị đánh gãy. Vì họ đã tìm thấy anh, hiện tại anh đang nằm trên một cây đào lớn, tay vẫn còn ôm hủ rượu đã uống cạn ngủ một cách ngon lành.
A Di nghe mọi người thông báo là đã tìm được anh liền tức giận đi đến. A Di máu nóng như đã dồn lên đến não, y hít thở một lúc rồi đưa tay ra trước mặt Long Dực.
- Đưa giày con cho ta.
- Làm gì ạ ?
- Ta bảo đưa thì đưa.
-....
Long Dực như lờ mờ hiểu ra được gì đó, liền rút giày đưa cho y. A Di không cần nhắm mục đích, một phát ăn ngay vào mặt Long Thiết, khiến anh giật mình và rớt xuống khỏi cây.
''Rầm''
- Hự....ngực ta....đau quá...
- Con còn biết đau ? Con có biết bây giờ là giờ nào không hả ?
- Phụ thân....A Hạo ? Sao đệ lại ở đây ?
-........
Mọi người đều im lặng, A Hạo mặt hơi đen nhìn anh đang ngơ ngác cũng không nỡ lên tiếng trách móc anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-sung-sao-ta-khong-can/1477046/chuong-129.html