A Tiêu đóng cửa đi ra ngoài, y vẫn rất hối hận về những chuyện mình đã gây ra. Dò hỏi mấy cung nữ một lúc thì y cũng đã tìm được nhà bếp. Loay hoay một hồi, chuẩn bị hết tất cả mọi thứ, bây giờ chỉ cần nấu chúng lên nữa là đủ.
- Đường đường là một trong các hoàng tử của Nam quốc lại phải vào bếp vì một nam nhân, như vậy có đáng ?
-......
- Ngươi không nghe ta nói sao ?
- ......
- Ngươi bị điếc à ?
- Lãng tai không phải điếc.
Câu trả lời của A Doãn còn khiến người kia tức giận hơn, người kia đi đến định hất đổ hết đống đồ y đã chuẩn bị trên bàn xuống đất thì liền bị A Doãn cầm một khúc củi một phát không thương tiếc gõ lên mu bàn tay của cô.
- A.....
- Đừng đụng thứ dơ bẩn đó vào đồ của ta.
- Ngươi....
- Mà ngươi là ai ? Sao lại quản chuyện của ta ?
- Ta là út nữ của thượng thư, Ôn Thái Thái.
- Ta hỏi ngươi là ai chứ không hỏi tên, nếu nói xong rồi thì nên đi đi.
Thái Thái nhíu mày, cô không tin rằng nam nhân này không đụng lòng trước nhan sắc này của cô. Cô đang định tiến lại thì bất ngờ Lạc Ân, Lạc Giáp, A Tiêu, Lạc Kiều từ đâu xông vào quấy rối cô.
Thái Thái tức giận nhưng không làm được gì liền giậm chân bỏ ra ngoài. Đám người Lạc Kiều nhìn cô bỏ đi xa mới thở phào nhẹ nhõm.
- Cũng may đến kịp, A Doãn ngươi phải tránh xa con chằn tinh đó, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-sung-sao-ta-khong-can/1477039/chuong-122.html