Âm Ngưu thở hồng hộc, móng chân trước liên tục cào nền đất, mở cái miệng to như chậu máu rống lên một tiếng để lộ ra hàng đống răng nanh sắc nhọn bên trong, đột nhiên phóng về phía Mộ Thanh Giác. Mộ Thanh Giác dứt khoát đạp nó bay ra, Âm Ngưu bị đau càng thêm hung hãn, Mộ Thanh Giác lạnh lùng cười, rút Côn Ngô kiếm ra đâm vào thân Âm Ngưu.
Mấy con Âm Ngưu xung quanh thấy thủ lĩnh bị giết liền bi phẫn cùng quay lại tấn công Mộ Thanh Giác. Mấy người càng thêm không dám lơ là, pháp khí trong tay tỏa ánh hào quang, ước chừng một khắc sau, hơn mười mấy con Âm Ngưu đều bị tiêu diệt.
Mộ Thanh Giác sai Bùi Nhiên đi lấy nội đan của đám linh thú, bản thân thì kéo Tô Bạch lại xem xét tỉ mỉ một lần, thấy hắn không bị thương mới yên tâm. Đón Đào Bảo xuống dưới xong, đám Tô Bạch không dám ở lại đây lâu, rất nhanh liền rời đi.
Mấy người đều không phải kẻ tham tài, mới đi một ngày đã thu hoạch được không ít linh thực và nội đan, lại cộng thêm Đào Bào có cái mũi cực thính nên cũng nhặt được mấy món bảo vật không tệ lắm cho nên ai nấy đều cảm thấy mỹ mãn. Mệt nhọc cả ngày, đến tối bọn họ liền tìm một chỗ tương đối sạch để nhóm lửa. Bạch Phàm thích ăn uống, ban ngày lúc lấy nội đan còn tiện tay cắt không ít thịt thú, lúc này tìm mấy cành cây xiên chỗ thịt đã rửa sạch lại rồi đem nướng lên. Mới ngửi hương thơm mà con sâu tham ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-moi-that-la-tuyet-sac/1337630/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.