Edit: Lune
Thấy hai người nói chuyện như chỗ không người, Kiều Gia Dương không nhịn được mà lên tiếng gây chú ý: "Tớ không sao thật mà, Dụ Sấm... Cậu cứ đi hẹn hò với bạn trai cậu đi."
Quý Miên lại cười khẽ một tiếng: "Hẹn hò?"
Dụ Sấm mím môi, đoạn kéo cậu sang một bên. Ở nơi cách xa Kiều Gia Dương hơn ban nãy mà cúi đầu thơm môi Quý Miên.
Kiều Gia Dương: ...
Cậu ta nhìn thấy đấy nhé.
Dụ Sấm còn muốn giải thích với Quý Miên: "Xin lỗi, lúc đó tôi..."
"Được rồi." Quý Miên chẳng buồn quan tâm lúc đó hắn nói thế nào, cậu mất kiên nhẫn lắm rồi: "Đến giờ rồi, tôi đang đói đây. Bạn của cậu thì cậu tự xử lý đi."
Dụ Sấm "vâng" một tiếng.
Quý Miên không hề hạ giọng, Kiều Gia Dương nghe thấy cậu bảo Dụ Sấm ở lại thì ánh mắt trở nên nóng rực thấy rõ.
Ánh mắt đó rơi trên người mình làm Dụ Sấm thấy rất khó chịu. Hắn quay sang nhìn Quý Miên, thấy trên mặt cậu chỉ có mỗi vẻ mất kiên nhẫn, như là chẳng nhận ra gì cả.
Nhưng mà cho dù có nhận ra điều gì thì Dụ Sấm cũng biết Quý Miên sẽ không hề để tâm.
Chẳng biết sao hắn lại có cảm giác bất lực.
Quý Miên xoay người bỏ đi. Tài xế thấy vậy cũng tự đi chỗ khác, chờ Quý Miên ăn xong rồi đưa cậu về.
【Cậu cứ để Dụ Sấm ở riêng với người kia thế à?】Vừa đi được vài bước, hệ thống bỗng lên tiếng hỏi.
【Có gì không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-luon-nhan-duoc-kich-ban-si-tinh/3743775/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.