Quý Miên nhìn vào khoảng không trắng xóa, biết mình lại lần nữa đi vào không gian của hệ thống.
Bản thân mình cũng là một đám mây nhỏ trắng xóa, là một dạng gần giống sương mù màu bạc.
【Thành quả cuối cùng của thế giới trước là 270 nghìn điểm si tình.】Lúc nói lời này, trong thanh âm máy móc của hệ thống nghe rõ sự kích động:【Có điều cốt truyện chệch hướng nghiêm trọng, Lạc Dã thậm chí còn không gặp cả nữ chính lẫn nam chính, cho nên Tổng Bộ đưa ra mức phạt là trừ 75% số điểm nhận được.】
【Tổng điểm tích lũy hiện tại: 98,070.】
"Oa!" Quý Miên kinh ngạc mở to mắt.
Cậu nhớ rằng lúc kết thúc thế giới của Tạ Hành mới chỉ khoảng 30 nghìn điểm, không ngờ chỉ riêng cái thế giới này đã tăng hơn 60 nghìn!
Theo lời của hệ thống thì đủ 100 nghìn điểm là cậu sẽ có thể có được sự sống mới.
Hệ thống tiếp tục nói:【Cần trích ra 10% con số này làm thù lao cho hệ thống hỗ trợ cậu. Nhưng ngay cả thế thì cậu cũng chỉ còn thiếu hơn 10 nghìn điểm nữa là đạt mục tiêu rồi. Nếu biểu hiện tốt thì có khi chỉ một thế giới nữa là có thể kết thúc nhiệm vụ.】
Một thế giới nữa! Tim Quý Miên bỗng đập dồn dập.
Lúc trước khi còn cách xa mục tiêu thì chưa thấy gấp gáp lắm, nhưng giờ càng gần đích, lòng mong muốn được nhanh chóng trở về lại càng thêm khẩn thiết.
Hệ thống không khỏi khen ngợi:【Trong số những ký chủ tôi từng dẫn dắt thì cậu là người tiến gần đến mục tiêu nhanh nhất đấy.】
Tự dưng được khen làm Quý Miên hơi ngượng:【... Chủ yếu là nhờ có anh tôi.】
Nếu không có số điểm si tình do anh cậu đóng góp thì đến cả 10 nghìn điểm cậu cũng khó mà kiếm được.
【Sắp truyền tống vào thế giới tiếp theo, chuẩn bị sẵn sàng.】
...
Khi ý thức khôi phục lần nữa, Quý Miên chỉ cảm thấy hoàn cảnh trước mắt khiến người ta chóng mặt.
Một căn phòng giống như phòng VIP, không có đèn huỳnh quang sáng rực mà chỉ có đèn màu xanh đỏ chậm rãi chuyển màu trên đỉnh đầu, nhấp nháy làm cậu mờ hết cả mắt.
"Bỏ tay ra." Một giọng nam lạnh lùng vang lên ngay bên tai, chất giọng rất hay nhưng lại nghe thấy rõ sự căm ghét cố nhịn bên trong.
Lúc này Quý Miên mới phát hiện mình đang tóm lấy cổ tay của một người, trắng trẻo khỏe khoắn. Nhìn trang phục của người này thì hẳn là đồng phục nhân viên phục vụ, dáng cao chân dài nên mặc trông cũng rất đẹp.
"Bỏ tay ra." Đối phương nhắc lại lần nữa.
Quý Miên chưa kịp ngẩng đầu nhìn rõ khuôn mặt của đối phương đã vô thức muốn bỏ tay ra.
【Đừng bỏ ra.】Hệ thống ngăn cậu lại.
Có điều Quý Miên còn chưa kịp làm gì thì người bị cậu nắm lấy đã trở tay tóm ngược lại, nhưng kiểu như chê nên chỉ tóm lấy tay áo thôi, sau đó xoay cổ tay một cái, Quý Miên bị đau nên lập tức bỏ tay ra.
"Ấy, cậu Kỷ không sao chứ?"
"Nhân viên ở đâu ra đây, làm đau tay cậu Kỷ rồi."
Xung quanh có tiếng bất mãn ồn ào vang lên, nghe qua thì có vẻ như đang lên tiếng vì Quý Miên, nhưng nghe kỹ thì không khó phát hiện ra ý đang hóng hớt xem kịch vui.
Đám bạn xấu.
Hệ thống vẫn chưa truyền ký ức của nguyên chủ tới, Quý Miên chỉ có thể sầm mặt, im lặng không nói gì.
Người phục vụ vừa xúc phạm cậu kia cúi người để khay rượu trên tay xuống, rồi đặt mấy ly rượu đến trước mặt cậu.
Giọng nói vẫn lạnh như băng: "Mời dùng từ từ."
Quý Miên lúc này mới nhìn rõ khuôn mặt của hắn. Nói đúng ra là góc nghiêng.
Rất trẻ, khoảng chừng hai mươi tuổi. Chỉ nhìn một bên mặt nhưng Quý Miên đã biết người này mà vào ngành giải trí thì sớm muộn gì cũng sẽ trở thành ngôi sao hàng đầu.
Các nét trên khuôn mặt không sắc bén đến mức gây cảm giác hung dữ, nhưng hàng mày phủ sương cùng sự liều lĩnh ẩn trong ánh mắt u ám kia lại khiến người ta sợ hãi. Mà trên sống mũi còn có một nốt ruồi nhỏ, trông quyến rũ vô cùng.
Một gương mặt như vậy nếu ở trường học thì chắc chắn sẽ là hotboy lạnh lùng thu hút mọi ánh nhìn.
Nhưng ở một nơi như thế này, hễ là kẻ có tí tiền tí quyền nhìn thấy thì đều muốn giẫm đạp hoặc chiếm đoạt làm của riêng.
Đặt ly rượu xuống khỏi, người nọ lập tức quay người bỏ đi.
Lúc này, một lượng lớn ký ức ùa vào đầu Quý Miên.
Thế giới này có thể coi là một khuôn mẫu của thể loại truyện báo thù. Nhà họ Bùi là một trong những gia đình thượng lưu hàng đầu ở Ninh Thành, mà đứa con trai út Bùi Thanh, người có cả ngoại hình lẫn tài năng xuất chúng từ nhỏ đã là con cưng của ông trời trong mắt mọi người, rất nhiều cậu ấm cô chiêu chốn thượng lưu tại Ninh Thành đều âm thầm ngưỡng mộ anh ta.
Từ nhỏ đến lớn, Bùi Thanh luôn được tiếp nhận nền giáo dục tốt nhất, sau khi tốt nghiệp đại học thì được nhà họ Bùi gửi đi đào tạo chuyên sâu ở trường đại học hàng đầu nước ngoài.
Nhưng không ai biết rằng, không phải Bùi Thanh đi du học mà là anh ta chủ động rời khỏi nhà họ Bùi. Cái gọi là đi du học ở nước ngoài chỉ là cái cớ để nhà họ Bùi giữ thể diện thôi.
Hóa ra, đãi ngộ mà Bùi Thanh nhận được ở nhà họ Bùi không tốt như người ngoài vẫn nhìn thấy.
Anh ta vốn là mầm giống mà ông cả nhà họ Bùi gieo bên ngoài thời trẻ, mãi đến lúc tám tuổi mới được đón về nhà họ Bùi nuôi dưỡng.
Vì thân phận con riêng nên Bùi Thanh luôn bị đối xử lạnh nhạt trong nhà, lúc Bùi Thanh lên trung học thì mẹ ruột đột ngột mắc bệnh nặng, nhưng nhà họ Bùi lại thấy chết không cứu, khiến mẹ anh ta qua đời khi tuổi còn rất trẻ. Mà mục đích nhà họ Bùi đón Bùi Thanh về cũng không hề đơn thuần, chẳng qua là muốn có thêm một công cụ liên hôn để giúp thế lực nhà họ Bùi lớn mạnh hơn nữa mà thôi.
Bùi Thanh căm hận nhà họ Bùi đến tận xương tủy, anh ta tận dụng mọi nguồn lực mà nhà họ Bùi có thể cung cấp cho mình, vừa tốt nghiệp đại học xong, có được học vấn lẫn năng lực thì lập tức cao chạy xa bay tìm cách lật đổ nhà họ Bùi.
Những năm ở bên ngoài, anh ta quen biết nhân vật chính công Du Vân Khuê đã nổi danh trên thương trường từ sớm.
Du Vân Khuê rất coi trọng anh ta, Bùi Thanh cũng không khiến hắn thất vọng, anh ta liên thủ cùng Du Vân Khuê, chỉ trong năm năm ngắn ngủi đã mở rộng đế chế thương nghiệp ban đầu lên gấp đôi.
Du Vân Khuê làm theo thỏa thuận ban đầu, giúp Bùi Thanh báo thù.
Tập đoàn Vân Trì mới lộ diện những năm gần đây ở Ninh Thành chính là tác phẩm của hai người này.
Hiện giờ giới thượng lưu ở Ninh Thành đều chỉ cho rằng ông chủ của tập đoàn Vân Trì là Du Vân Khuê, chứ không hề hay biết người thực sự đứng đằng sau thao túng lại là Bùi Thanh, càng không ai có thể đoán được chỉ trong năm năm ngắn ngủi sau đó, tập đoàn Vân Trì hiện giờ còn chưa đáng chú ý sẽ phát triển với tốc độ kinh người, trở thành thế lực có thể chống lại nhà họ Bùi, khuấy động phong vân ở Ninh Thành.
Còn thân xác của Quý Miên hiện giờ tên là Kỷ Phàm.
Kỷ Phàm nhỏ hơn Bùi Thanh mấy tuổi, thời niên thiếu từng chứng kiến phong thái Bùi Thanh đánh đàn, từ đó, bóng hình thanh cao thoát tục ấy cứ đọng mãi trong tâm trí cậu, chẳng thể nào quên được.
Từ nhỏ Kỷ Phàm đã có tính cách ngỗ nghịch, lớn lên cũng là một cậu ấm ăn chơi trác táng, nhưng trong bốn năm sau khi Bùi Thanh rời khỏi Ninh Thành lại không hề tìm người mới. Miễn cưỡng coi như si tình.
Chỉ đáng tiếc, một năm trước khi Bùi Thanh trở về Ninh Thành, cậu ta đã tìm một người có khuôn mặt tương tự Bùi Thanh làm người thay thế để giải nỗi khổ tương tư. Hành vi này không chỉ khiến Bùi Thanh thấy ghê tởm mà còn châm ngòi lửa giận của nhân vật chính công Du Vân Khuê đang yêu thầm Bùi Thanh.
Nhà họ Kỷ cũng là một gia đình có thế lực ở Ninh Thành, có nhiều mối làm ăn với nhà họ Bùi. Sau khi nhân vật chính công thụ phá đổ nhà họ Bùi thì nhà họ Kỷ cũng tự nhiên sụp đổ theo.
Nói cho cùng cũng chỉ là một gia đình thượng lưu bị vạ lây chẳng đáng bàn tới, thậm chí nhân vật chính công thụ còn chưa thèm để mắt tới đã theo chân nhà họ Bùi suy tàn mà phá sản rồi.
Đến đây, đất diễn của vị cậu ấm ăn chơi trác táng mà Quý Miên phải đóng cũng sắp kết thúc.
Chỉ là đoạn cuối lại có tình tiết khá kịch tính, đó là người từng bị cậu ta lấy làm kẻ thay thế năm xưa đã trở lại Ninh Thành sau nhiều năm, còn trở thành người nắm giữ công nghệ cao cực kỳ nổi tiếng, không chỉ thành lập công ty riêng ở Ninh Thành mà còn có mối quan hệ thân thiết với nhân vật chính công thụ.
Khi Kỷ Phàm nghèo túng thì tình cờ gặp lại hắn, địa vị hai người nay đã khác xưa, hoàn toàn đảo ngược.
Kẻ thay thế năm xưa đã trở thành người mà Kỷ Phàm không thể với tới được, ngay cả một ánh mắt cũng chẳng bố thí cho cậu ta.
...
Chờ tới khi người phục vụ kia đi rồi, những người còn lại trong phòng VIP mới bắt đầu trêu chọc cậu:
"Kỷ Phàm à, đây là lần thứ ba cậu đến Mỹ Đốn chỉ đích danh thằng nhóc kia đưa rượu rồi nhỉ?" Người nói chuyện ngồi gần Quý Miên nhất, không gọi cậu là "cậu Kỷ" như những người khác mà gọi thẳng tên.
Cậu ta là bạn cùng trường nhiều năm với nguyên chủ, tên là Chu Kỷ, vẻ ngoài sáng sủa, mặt mũi khá đẹp trai.
"Uầy!" Có người cất giọng quái gở: "Trùng hợp, trùng hợp ấy mà! Phải không cậu Kỷ?"
"Trùng hợp á? Mỹ Đốn có bao nhiêu phục vụ như thế, tôi không tin lần nào cũng trùng hợp là cậu ta mang rượu đến."
Trước sự trêu chọc của mấy người, Quý Miên chỉ mỉm cười hờ hững, không thèm để ý.
"Sao thế, cậu Kỷ cuối cùng cũng chịu tìm người khác, quên Bùi Thanh rồi à?"
Lúc này lại có một người thong dong lên tiếng: "Không thấy tên phục vụ đó trông rất giống Bùi Thanh hả?"
Câu nói vừa thốt ra, cả phòng VIP đều im lặng.
Người nói tên là Tiết Tông Quang, cũng ngồi ngay bên cạnh Quý Miên.
Anh ta với Chu Kỷ, cộng thêm nguyên chủ Kỷ Phàm đều là bạn bè quen biết nhiều năm, hiểu rõ gốc rễ lẫn nhau.
Chỉ là so với nguyên chủ, hai người này tuy ham chơi thật nhưng ở những chuyện quan trọng lại đáng tin cậy hơn nhiều, chính vì thế nên quan hệ giữa hai người cũng thân thiết hơn với Kỷ Phàm.
Kỷ Phàm học hành không đến nơi đến chốn, cấp Hai cấp Ba thì được bố bỏ tiền đưa vào học trường danh tiếng ở Ninh Thành, nhờ đó mới quen biết thêm được ít người. Không thì với tính cách của cậu ta, nếu không có cái mác thiếu gia nhà họ Kỷ thì có lẽ cả đời này cũng không thể kết bạn được với những người như Chu Kỷ, Tiết Tông Quang.
【Điểm si tình + 1, người đóng góp: Chu Truyền.】
【Điểm si tình + 4, người đóng góp: Tiết Tông Quang.】
【Điểm si tình + 3, người đóng góp: Chu Kỷ.】
Quý Miên nâng ly rượu mà người phục vụ để xuống ban nãy, nhấp nhẹ một ngụm.
Vừa đến thế giới này đã thu được ít điểm si tình lẻ tẻ, đều do mấy người bạn trong phòng VIP này của nguyên chủ đóng góp, cao lắm không quá 5 điểm, nhưng mà có còn hơn không.
Chuyện nguyên chủ thích Bùi Thanh không phải bí mật gì.
Có người lên tiếng xoa dịu không khí: "Cũng hơi giống thật, nhất là cái nốt ruồi trên sống mũi kia ấy, chậc chậc... Lần đầu tiên nhìn thấy tôi còn tưởng anh Bùi từ nước ngoài về cơ."
"Chỉ là một tên phục vụ quèn thôi, sao mà so được với anh Bùi, khí chất còn kém xa lắm." Dứt lời, người vừa nói lại hơi khựng lại.
Hình như cũng không thể nói là kém xa được, khí chất của người phục vụ kia không hề thua kém ai, chỉ là khác nhau thôi.
"Giống thì giống nhưng hình như cao hơn anh Bùi chút thì phải, vóc người cũng đô hơn, trông cứng quá." Chu Kỷ lắc đầu: "Kỷ Phàm, thôi bỏ đi, cái tên kia nhìn qua đã biết là cọng rơm cứng rồi, cậu gặm không nổi đâu."
"Gặm không nổi?" Quý Miên nhăn mày: "Bản thiếu gia đầy tiền, tớ không tin là cậu ta không chịu ngoan ngoãn quy phục."
"Hơn nữa." Cậu nói tiếp: "Đến nơi này làm việc thì có thể là hạng người kiên trinh bất khuất gì cơ chứ?"
"Có tin chưa cần tới một tháng, bản thiếu gia có thể bắt cậu ta quỳ xuống liếm ——" Quý Miên thuận theo thiết lập nhân vật nói tới chỗ này thì khựng lại, mấy chữ kia ngậm trong miệng cả buổi, tai đỏ rực lên mới nhả ra được: "... Liếm chim không hả."
Chu Kỷ: ...
Tiết Tông Quang: ...
Những người khác: ...
Keng —
Trên mặt bàn trước mặt Quý Miên bỗng vang lên một tiếng giòn tan.
Một bàn tay có khớp xương rõ ràng đặt một cái đĩa ăn tinh xảo xuống, ở giữa còn bày mấy món điểm tâm.
Quý Miên cứng cả người, cậu nhìn theo bàn tay kia lên trên, trông thấy nốt ruồi hút hồn điểm trên sống mũi.
"Mời dùng từ từ." Giọng nói còn lạnh hơn cả lúc trước.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]