Edit: Lune
Kỳ thi tháng đầu tiên của học kỳ 1 lớp 12 kết thúc, Lạc Dã mang phiếu điểm của mình về cho Quý Miên.
Lúc nhận được, Quý Miên còn ngạc nhiên lắm luôn, vì không ngờ đã qua lâu như thế rồi mà Lạc Dã vẫn còn nhớ chuyện cuối học kỳ trước. Lòng háo thắng còn mạnh hơn cả hồi nhỏ.
Tính đến kỳ nghỉ cuối năm của trường trực thuộc thì Quý Miên đã nhận được tổng cộng bốn phiếu điểm, bao gồm cả thi tháng, giữa kỳ và cuối kỳ, toàn bộ đều đứng nhất.
Anh cất từng tấm danh hiệu nhỏ này vào ngăn kéo trong phòng ngủ của mình, để cùng với tấm hạng ba mà Lạc Dã coi là nỗi xấu hổ kia, dùng một cái kẹp nhỏ kẹp chúng lại.
Sang tới học kỳ 2, tần suất thi thử lẫn thi liên trường tăng lên khiến xấp giấy mỏng này dần dày lên.
Tết năm nay là năm đầu tiên cả nhà họ Hạng đoàn tụ sau năm năm, chủ yếu là cuối cùng Quý Miên cũng không ăn Tết ở nước ngoài nữa.
Ngoài Quý Miên ra thì các thành viên khác trong nhà đều rất vui.
Nói đúng ra thì không phải là anh không vui khi sum họp với mọi người, chỉ là trong nửa năm qua, thỉnh thoảng Lạc Dã lại bất ngờ thả thính anh, đến nỗi làm Quý Miên lúc nào cũng trong tình trạng giật mình thon thót, mỗi giây mỗi phút đều phải tăng cường cảnh giác.
Nghỉ Tết kéo dài khoảng mười ngày, cũng có nghĩa là anh sẽ phải ở cùng Lạc Dã mười ngày. Quý Miên cứ thấp thỏm sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-luon-nhan-duoc-kich-ban-si-tinh/3737938/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.